Page 320 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 320
Thực vậy, Vân đâu đã biết ý-định trao duyên của
Kiều. Có thể Vân chỉ nghĩ rằng chị sẽ nhờ mình kể lại nỗi
bất hạnh ngoài ý muốn, để giãi bày lòng thành của chị cho
người yêu, cùng lắm có thể gửi lại bức thư tạ lỗi hay trao lại
những kỷ-vật cho người yêu. Nếu Kiều nói ngay ra cái mục-
đích của mình, chưa dễ đã bắt được Thuý-Vân ưng nhận cái
lạy sống của mình. Cho nên Kiều phải ra điều-kiện tiên-
quyết là vậy.
3- Khi Vân đã ưng nhận cho mình lạy, Kiều mới vào
đề, kể-lể cuộc tình.
Phải nói rằng kể-lể, vì kể làm sao để thuyết-phục,
mà sự gợi cảm chắc-chắn phải là điểm chủ-yếu. Thông-
thường, thì để đến sau cùng mới nói mục-đích. Nhưng đặc-
biệt khác thường, Kiều nói thẳng ngay:
“Giữa đường đứt gánh tương-tư,
Keo loan chắp mối tơ thừa, mặc em.”
Nói thẳng vì nàng đã rào trước rồi, đã ra điều-kiện rồi.
Cho biết ngay như thế, có thể Vân sẽ sửng-sốt, sẽ chưng
hửng, nhưng không để cho em kịp có phản-ứng, Kiều tới-tấp
nêu lên sự tình và những lý-lẽ thuyết-phục
a) sự tình là:
“Kể từ khi gặp chàng Kim,
Khi ngày quạt ước, khi đêm chén thề.
Sự đâu sóng gió bất kỳ,
Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai.”
319