Page 115 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 115

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            chưa chính-thức nên chồng, hay là "anh em" như đã dạn-dĩ
            bộc-trực tình yêu âu-yếm.

                               “Ví dù đấy có lòng yêu,
                       Bảo đây gánh đá Đông-Triều cũng đi.”

            hoặc:


                          “Thấy anh, em những mơ-màng,
                   Tưởng rằng đây đấy phượng-hoàng sánh đôi.”


                    #   Thúy-Kiều  trình-bày  hơn  thiệt  để  khuyên  giục
            Thúc-Sinh  phải  sớm  dứt-khoát  tính-toán  tình-trạng  "già
            nhân-ngãi  non  vợ  chồng",  mong  sao  được  "trong  ấm  thì
            ngoài mới êm", chàng đã trả lời:

                            “Sinh rằng hay nói dè chừng,
                      Lòng đây, lòng đấy chưa từng hay sao?”
                             (Nguyễn Du, Truyện Kiều)

            Cái  cách  xưng-hô  "qua,  bậu,  nhà,  mình, đây, đấy"  là  cách
            nói lửng-lơ muốn diễn-tả sự âu-yếm mà lại không nói ra, bỏ
            lửng như ngập-ngừng e lệ. Nhưng càng lơ-lửng mập-mờ, lại
            càng cực-tả hết tình âu-yếm nồng-nàn.

            2- Về cách diễn-tả


            Khi muốn diễn-tả một ý-nghĩ, một hành-động, một cảm-giác,
            một  sự-kiện  hay  một  nhận-xét,  từ-ngữ  cũng  không  phải
            nghèo-nàn. Những từ này có thể riêng-biệt khác hẳn nhau,
            cũng có thể là do ghép thêm vào một tiếng đệm hay một vài
            thuộc-từ khác thành những tiếng ghép đôi, ghép ba trở nên

                                          114
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120