Page 116 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 116
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
những thành-ngữ. Tất cả cùng diễn-tả một chủ-điểm song
mỗi từ-ngữ là mỗi ghi nhận tinh-tế các chi-tiết và các
trường-hợp khác nhau.
a. Những tiếng riêng biệt khác nhau.
* Cũng chỉ là một động từ "Porter" để tả động-tác
"mang", theo Pháp-ngữ, tiếng Việt có biết bao nhiêu cách
nói để phân-biệt tỉ-mỉ những cách "mang" khác nhau: đem,
vác, xách, cắp, bưng, bê, quẩy, gánh, khiêng, đội:
“Lao-xao gà gáy rạng ngày,
Vai vác cái cày, tay dắt con trâu,
Bước chân xuống cánh đồng sâu,
Mắt nhắm, mắt mở, đuổi trâu ra đồng.
Ai ơi, bưng bát cơm đầy!
Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?”
"Mang" là nói chung-chung tổng-quát: mang trong người,
mang trên vai:
“Vai mang túi bạc kè-kè,
Nói quấy, nói quá người nghe rầm-rầm.”
nhưng nếu nặng mang trên vai thì phải chỉ-định rõ hơn bằng
động-từ "vác":
“Anh đi, em ở lại nhà,
Hai vai gánh vác mẹ già con thơ.”
Nếu "mang" hàm-ý chuyển-dịch từ nơi này tới nơi khác thì
việc mang theo như vậy được chỉ rõ bằng động-từ "đem":
115