Page 136 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 136

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh


                    *  Thủ-tục "đầu tiên" chính là nói lái hai tiếng "tiền
            đâu".  Ðấy  là  cách  châm-biếm  lối  tham-ô  của  cán-bộ  nhà
            nước mọi việc muốn cho qua, trước hết phải có tiền để đáp-
            ứng được câu hỏi "đầu tiên" là "tiền đâu?". Thủ-tục đầu tiên
            hay thủ-tục "tiền đâu?" cả hai đều có ý-nghĩa, sử-dụng nói
            lái ở đây thật đắc-vị.

                    *   Cũng  như  họ  đã  phân-biệt  cán-bộ  bảng  đỏ  sao

            vàng  để  ám-chỉ  loại  đảng-viên  đã  "bỏ đảng" để  chạy  theo
            "sang giàu" (Hai tiếng sao vàng, người miền Nam đọc trại
                        .
            âm au thành ao, r đọc là d, gi nên sao vàng là sau giàng tức
            sang giàu) bởi vì “con đường Bác đi, ôi bi đát”, hoặc nói
            đập lột để mỉa-mai hai tiếng độc-lập. Ai cũng biết nói lái. Trẻ
            em cũng rành nói lái. Nói lái để trào-phúng mỉa-mai. Những
            tiếng  lộng  kiếng,  bộ-đội,  vĩ-đại,  giải-phóng  vốn  có  nghĩa
            nghiêm-túc của nó lại được nói bằng giọng châm-biếm theo
            ý nghĩa nói lái, người vô-tình sơ-ý nghe câu chuyện sẽ ngơ-
            ngác ngỡ-ngàng nếu không chú-ý tới giọng nói điệu văn.

                    *  Sau ngày 30-4-1975, tại Sàigòn, đời sống trở nên
            cơ-cực thiếu-thốn, trẻ em đã thực-hiện luôn khẩu-hiệu "sạch
            nhà sạch phố" sinh ra cái tật "chà đồ nhôm", ấy là "chôm đồ
            nhà" lén đem bán ve chai.

                   * hoặc như bài thơ sau đây, hẳn do các thầy giáo, kỹ
            sư làm ra để mỉa mai cảnh đổi đời:

                              Kỹ-sư nay trở thành cư-sĩ
                         Thầy giáo nay cũng phải tháo giầy.
                         Giáo chức giờ cũng đành dứt cháo,
                       Quen khoái ăn sang nay sáng ăn khoai.


                                          135
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141