Page 137 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 137

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                   *  hoặc  như  một  bài  thơ,  có  lẽ  xuất  phát  từ  miền

            Nam, vì vần iêng người miền Nam đọc trại thành iên, ang
            thành an,  đã truyền miệng mỉa-mai rằng:

                           “Chú phỉnh  tôi rồi chính phủ  ơi!
                           Chú khiêng  đi mất chiến khu  rồi!
                           Thi đua  sao cứ thua đi  mãi?
                           Kháng chiến  như vầy khiến chán  thôi!”

                    *  Lối nói lái này vốn là một tập-quán. Cho nên ngay
            từ xưa văn-chương bình-dân đã tận-dụng lối nói lái như một
            cách chơi chữ, tạo nên vẻ đẹp cho tiếng Việt.

                            “Con cá đối  nằm trên cối đá,
                         Con chim đa-đa   đậu nhánh đa-đa .
                          Anh khuyên em đi lấy chồng xa,
                            Nữa mai sau cha yếu, mẹ già,
                        Chén cơm đôi đũa, bộ kỷ-trà ai bưng?
                                      (ca-dao)


                    *  Ðặc-biệt những khi diễn-tả lời thanh ý tục, nói lái
            rất đắc-dụng với các nhà thơ cổ.


            Hồ-Xuân-Hương đến chùa Quán-Sứ Hà-Nội, tức-cảnh đề thơ:

                       “Quán Sứ sao mà cảnh vắng teo?
                       Hỏi thăm sư cụ đáo nơi neo?
                       Chầy kình tiểu để suông không đấm,
                       Tràng hạt vãi lần đếm lại đeo….”

            và trước "Quán Khách vào Thanh-Hóa", bà cũng đề thơ vịnh
            cảnh rồi kết-luận:

                                          136
   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142