Page 149 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 149

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                -  Cái chiện đó thì dễ ợt  (GÐBT, 196)


                -  Với cái mửng này thét rồi  dân quê mình còn nước phải
            ăn gạo lức (GÐBT, tr 97)


                -  Chín Ðờn Cò để chén cháo xuống bộ ngựa, giọng cà-
            lâm cà-lịch  (GÐBT, tr 76)


                 -  Bà Năm Trầu không buồn trả lời, mà vẫn còn cà-hước
                   cà-hước ở cuống họng   nhiều hơn (GÐBT, tr 51)

                 -  Mấy thằng "ôn dịch bắt"  đó mần khó mần dễ  ... nghe
            mà phát tức cành hông   ... luôn (GÐBT, tr 165)


                -   Nằm  chèo-queo trên  võng  (GÐBT,  tr  58)...Chín  Ðờn

            Cò...vui vẻ hỏi trỏng  (GÐBT, tr 94)

                -  Tui đã nói cho cả xóm biết về cái vụ anh ta cứ tò-vè
            tui, cái vụ tui đang mò cá mà y cứ nhè cặp đùi tui mà dòm
            thiếu điều rớt con mắt luôn. Tui tức quá mới nói xỏ: "Bộ cặp

            ... giò tui cũng...ngụy nữa sao, mà anh dòm lom-lom vậy?"
            (GÐBT, tr 83) ...


                "Cái chị này, thiệt là liếng-khỉ không ai bằng" (GÐBT, tr
            117)


                -   Chín  Ðờn  Cò  chọc:  "Bộ  có  mình  ên chị  biết  giận  ...
            chắc" ... "Thôi đi hái rau, hái cỏ, ở đó mà nói dần-lân hoài"
            (GÐBT, tr 97,98)


                -   Con  Hiền  nó  khôn-khéo  vàng  trời, chớ  bà  tưởng!

            (GÐBT, tr 123)
                                          148
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154