Page 150 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 150
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
- Bà Giáo hỏi con gái: "Bộ không còn miếng dầu nào
thắp đèn sao con?" (Giòng sông nước mắt, tr 240)
-Mắc dịch anh nè. Già đầu rồi mà cứ cà-rởn như con nít,
hổng sợ bà con thiên-hạ họ cười (Hải-Bằng, Giòng Sông
Nước Mắt, tr 213).
- Ghiền dẩu lên (GĐBT, tr. 173)
- Lâu dẩu rồi (GĐBT, tr. 175)
- Vui dẩu lên (GĐBT, tr. 186)
- Sửa-soạn dẩu lên (GĐBT, tr. 192)
Có "uống nước sông Tiền, sông Hậu, hay "nặng tình biển cả
Bạc-Liêu "mới tả hết được cái thú quê đi "thụt lịch, bắt
chạch" hay đi "bắt cá bống kèo" đem về làm bữa nhậu lai-
rai".
"Lịch nướng trộn gỏi chuối cây xắt nhuyễn và rau răm
nhậu lai-rai với rượu nếp thì hết trật, còn cá chạch kẹp
giữa hai thanh tre chẻ dọc, nướng trên than hồng cho
đến khi mỡ chảy ra xèo-xèo mùi hơi khét, rồi làm nước
mắm gừng. Cá chạch nướng ăn với nước mắm gừng và
gạo nàng hương thì "hết phản".
Còn "cá bống kèo không có ở các vùng sông Tiền hay
sông Hậu nước ngọt quanh năm". Bặc-liêu sình-lầy nước
lợ là nơi chúng dung-thân. "Cá tươi mới bắt từ dưới sông
lên, đưa cay một chung rượu nếp, húp vài muổng nước
cá nấu mẳn, thiệt đã điếu ông địa" , hay làm "một tô bún
nghi-ngút khói, nước xâm-xấp, năm sáu con cá bống kèo
đã tuốt xương, trải trên mặt, điểm thêm tí hành lá, chút
tiêu sọ trắng tinh ... Tô bún ngon quá-xá quà-xa, ... ăn
một hơi ráo trọi" (**)
149