Page 151 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 151
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Hết trật, hết phản, quá-xá quà-xa, đã điếu ông địa,
(Nguyễn-Văn-Ba) hay đã đời Vân Tiên (Hải-Bằng) v.v...
chính đó là những sáng tác tự-nhiên thốt ra từ những cảm-
xúc. Những biểu-từ ấy là đặc-trưng của con người miền
Nam. Những biểu-từ ấy phong-phú, hồn-nhiên dễ-dãi như
tâm-hồn và ruộng đồng Nam-Bộ.
Chúng tôi nghĩ rằng những đặc-ngữ trên mới chỉ là những
lượm-lặt trong muôn vàn. Ðó là chân-dung của Nam-Bộ.
Phải đã sống thực-sự cuộc sống của miền Nam như những
nhà văn gốc rễ miền Nam, mới thấu-triệt được tất cả cái
kho-tàng đặc-ngữ phong-phú của miền đất yêu thương này
cũng như thấy được cái thú-vị khi ngồi nhấm-nháp ba múi
sầu-riêng bùi-bùi, thơm-thơm, ngọt-ngọt bên chén “trà
quạu" ướt giọng: tôi đang nghĩ đến những chất liệu cần thiết
ắt có của một bộ từ-điển bách-khoa Việt-Nam toàn-bích
trong mai này.
………………………………………………………………………………………
(**) Cước-chú: Nguyễn-văn-Ba, “Muối Bạc-Liêu Nặng Tình Biển
Cả. Tạp-chí Làng Văn, số 83 tháng 7-1991, tr. 61, Toronto, Canada
………………………………………………………………………………………
150