Page 154 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 154

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            như  cái  nong  (2  câu  đầu).  Rươi  xuất-hiện  vào  giữa  tháng
            chín và mười: “tháng chín đôi mươi, tháng mười mồng năm”,
            đúng vào thời-kỳ quít chín cây, cho nên chả rươi, mắm rươi
            là những món ăn tuyệt-hảo đặc-biệt của người miền Bắc cần
            phải nêm vỏ quít cho thơm (tục-ngữ: “thả vỏ quít ăn mắm
            rươi” hay “thả vỏ quít ăn mắm ngấu” ) cũng như món bún
            thang  không  thể  thiếu  vị  cay  của  con  cà-cuống  (“ăn  bún
            thang cả làng đòi cà-cuống”). Rươi xuất-hiện cũng vào lúc
            tiết trời thay đổi nhiệt-độ, khí áp đột-ngột, khiến cho dông
            bão nổi lên đây đó gây tai hại cho các vùng khác thành ra
            tục-ngữ  thường  nói:  “Kẻ  ăn  rươi,  người  chịu  bão”  (2  câu
            cuối)
            ---------------------------------------------------------------------------------
                    *  Cho nên ca-dao cũng kể lại như sau, việc bà mẹ
            tuy đã đông con mà vẫn chưa hết lòng chồng, bà gọi đàn
            con ra cho bà bước thêm bước nữa để bà kiếm thêm một
            đàn con khác:
                              “Hỡi thằng cu lớn, cu bé
                             Cu Tí, cu Tị, cu Tỉ, cu Tì ơi!
                           Con dậy, con ăn, con ở với bà,
                          Để mẹ đi kiếm một và em thêm!”


                    *  Hoặc nói: bé tẻo teo, bé tí teo, bé tí-tẹo. Cho nên
            "bé teo" vẫn còn lớn hơn "bé tẻo teo":
                           Ao thu lạnh-lẽo nước trong veo,
                           Một chiếc thuyền câu bé tẻo-teo.
                             (Thu Điếu, Nguyễn Khuyến)

                    * Nói "biết rồi!" vẫn không mạnh bằng "biết tỏng đi
            rồi!". Trẻ em miền Bắc quen nói thế để chỉ việc "biết rồi" đã
                                          153
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159