Page 158 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 158

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                    *  Cũng là phủ-định, nhưng "chưa" khác với "chửa".
            Tuy rằng "chửa" là thổ-ngữ của một vài vùng quê, song nó
            mang  ý-nghĩa đặc-biệt hơn.  Thêm  dấu  hỏi, từ "chưa"  hàm
            chứa  một  sự  xác-quyết  hoàn-toàn.  "Chửa"  là  một  khẳng-
            định của phủ-định. Khi ta nói "Bảo làm mà vẫn chửa làm" có
            nghĩa là chưa hề làm một tí gì, khác với vẫn chưa làm, ý-
            nghĩa không mạnh bằng và không nói lên được cái ý bực-bội
            khó  chịu  của  người  nói  vì  chưa  thấy  niềm  mong  đợi  của
            mình được đáp-ứng.


            Hoặc giả "Ðã có ai dậy chưa?"  câu hỏi không nhấn mạnh và
            có tính-cách chỉ-định bằng: "Ðã có ai dậy chưa đấy?"  Thay vì
            nói như vậy, câu hỏi thu ngắn cho gọn hơn: "Ðã có ai dậy
            chửa?"

            Cho nên trong bài "Ðêm dài", Từ-Diễn-Ðồng kết-thúc bằng
            hai câu hỏi bâng-quơ mà chỉ rõ hơn, và giọng ân-cần hối-
            thúc hơn:
                        “Hàng xóm láng-giềng ai dậy chửa?
                           Dậy rồi lên tiếng gọi nhà nho!”

             và mở đầu bài "Tết Nghèo", Tú-Xương tự-trào:


                           “Anh em đừng nghĩ Tết tôi nghèo!
                           Tiền bạc trong kho chửa lĩnh tiêu,

            Chống gậy lên núi An-Lão, cụ Tam-Nguyên Yên-Ðổ lạc-quan
            ngạo-nghễ coi thường thách-đố, tự-nhủ:

                           “Dẫu già, già chửa hơn ta nhỉ?
                           Chống gậy mà lên gối chửa chồn,”



                                          157
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163