Page 167 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 167
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
* Trong Nam, quen gọi ông Cò, và ngoài Bắc còn
gọi thêm là ông Cẩm phiên-âm tiếng commissaire để chỉ ông
cảnh-sát-trưởng thường phải là ngạch tham-sự. Tú-Xương
đã riễu ông trong bài thơ:
“Hà-Nam danh-giá nhất Ông Cò ,
Trông thấy ai ai chẳng dám ho….
Ngớ-ngẩn đi xia may vớ được,
Phen này ắt hẳn kiếm ăn to.”
Ông Cò chính là ông cảnh-sát-trưởng, chánh sở Cẩm, và đi
"xia" là đi đại-tiện, xia là phiên-âm tiếng chier trong Pháp-
văn.
Hoặc:
“Biết vậy thuở trước đi làm quách,
Chẳng ký, không thông cũng cậu bồi.”
Tiếng bồi do từ "Boy" người Âu vẫn quen dùng để gọi những
anh chàng phục-dịch chạy bàn tại các quán ăn khách-sạn.
* Trong một bài thơ khác tự-trào, Tú-Xương cũng
vẫn để xen vào những tiếng ngoại-lai: Tây, Tàu.
“Cống-hỷ, mét-xì, đây thuộc cả,
Chẳng sang Tàu, tớ cũng tếch sang Tây.”
hay:
“Chi bằng đi học làm thầy ký,
Sáng rượu sâm-banh, tối sữa bò.”
Sâm-banh là tên một loại rượu ngon có tiếng của Pháp: rượu
Champagne.
166