Page 222 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 222

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            thì  để  cho  bà  cũng  cười  hỉ-hả  nếu  cô  con  gái  dẹp  bỏ  đức
            hiếu đi để cho bà được toại-nguyện mà đi lấy chồng.
            Bởi vậy khi cô con gái đòi:
                            “Mẹ ơi, con muốn lấy chồng!”
            bà mới thú thật:
                        “Con ơi! Mẹ cũng một lòng như con.”

                    * Trách nào bà mẹ trẻ kia chẳng bỏ con thơ
            đầy đàn để dấn thêm một bước sang ngang:
                              “Hỡi thằng cu lớn, cu bé,
                             Cu Tí, cu Tị, cu Tỉ, cu Tì ơi!
                           Con dậy, con ăn, con ở với bà,
                          Để mẹ đi kiếm một và em thêm!
                Cha con chết đi, trong bụng mẹ đây nó hãy còn thèm,
                  Mẹ xin quẻ bói, vẫn còn đàn em trong bụng này.”

            "Trong bụng mẹ đây nó hãy còn thèm", và trong bụng mẹ
            "vẫn còn một đàn em đây" là bởi vì thầy bói nói thế. Có ba
            lý-do:  Thứ  nhất,  tại vì mẹ  còn  thèm.  "Còn  thèm"  khác  với
            thèm; thèm thì đã thèm từ lâu, nên mới có cu lớn, cu bé rồi
            kéo luôn theo một dây: tí, tị, tỉ, tì, ti. Nhưng "còn thèm" là
            chưa dứt thèm: mẹ thèm nữa. Ðó là duyên-cớ dẫn tới lý-do
            hai: mẹ vẫn còn một đàn em trong bụng này. Hai nguyên-cớ
            này hỗ-tương nhân-quả và bắt nguồn từ lý-do thứ ba: thầy
            bói bảo vậy. Mẹ lại đổ tại ông thầy bói. Hai cái cớ đầu, mẹ
            sống-sượng  nói  ra,  đã  là  buồn  cười,  đến  cái  cớ  thứ  ba,
            quanh-co  đổ  tại  người  ta  chẳng  qua  vẫn  là  tại  "mẹ  còn
            thèm", lại càng buồn cười hơn. Nói gần, nói xa vẫn chỉ có
            một nguyên-cớ. Không phải mẹ "thèm", cũng không phải chỉ
            "còn thèm" mà vì trong bụng đây nó "vẫn còn thèm". Cái sự


                                          221
   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227