Page 363 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 363

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                              Vô tư  thế chấp đời người
                        trắng tay còn chút coi trời bằng vung
                            Luật chơi cấm kị nửa chừng
                         vô tư  đặt cọc tận cùng chiếu manh
                               Liền em vô tư  liền anh
                   không ngây không dại không đành phải không?
                           http://lucbat.com/news.php?id=8498
            Vô tư       là công-chính, không thiên-tư, thiên-vị, nghĩa là
            không  coi  nặng  bên  này,  coi  nhẹ  bên  kia,  nhưng  đối  xử
            ngang bằng như nhau. Còn nếu hiểu là vô tư-lự, thì lự    là
            lo  lắng,  tư-lự  là  lo  nghĩ.  Nếu  hiểu  cả  hai  nghĩa  thì  cũng
            không  ổn,  tại  sao  không  dùng  từ  quen  thuộc  xưa  nay  là
            “thản-nhiên, điềm-nhiên, tự nhiên, ngang nhiên, tự do, tha
            hồ, thoải mái, v.v..” cho tùy trường hợp, mà lại dùng chung
            cho mọi tình huống. Đụng xe rồi vô tư  bỏ đi thay vì nói thản-
            nhiên bỏ đi. Thấy họ đánh nhau chảy máu đầu mà vẫn vô tư
            ngồi nhâm-nhi nhậu-nhẹt thay vì nói điềm-nhiên nhậu nhẹt.
            Hàng quốc cấm vô tư   bày bán trước cửa trụ sở công an cảnh
            sát thay vì nói bày bán ngang nhiên. Xe này rẻ lắm, cứ vô tư
            mua, cứ vô tư  lái xe đến nhà hàng, vô tư  cạn mấy chai bia,
            rồi vô tư  điện về nhà khoe với vợ con. Gặp trường hợp nào
                        ,
            cũng  vô  tư người  người  vô  tư,  vô  tư tràn  lan  rộng  khắp,

            người làm văn-hoá quen viết vô tư huống chi người bần-dân
            cũng quen miệng vô tư.

            Có  thể  ban  đầu,  hai  tiếng  “vô  tư”  đã  được  sử  dụng  đúng
            nghĩa. Thử tưởng tượng bên bàn nhậu, mấy ông đang bô bô
            bàn chuyện “nước non”, chuyện “đấu-tranh quyền lực”, thì
            bỗng có một ông thấm đậm men cay, giở say giở tỉnh, đứng
            lên khoa tay gạt đi mà rằng: “Thôi đi các cụ ơi! Xin van các
            cụ!  Hơi  sức  đâu  mà  bàn  chuyện  trên  trời  dưới  đất,  “đấu
            tranh” với chả “tránh đâu”, cứ vô tư đi! lo nghĩ thắc mắc làm
                                          362
   358   359   360   361   362   363   364   365   366   367   368