Page 72 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 72
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
- Ý mèng ơi! qua qua đây mà qua hổng cho qua hay!
Hổm rày qua nói qua qua mà sao qua hổng qua?
Ông bạn khác đang đánh cờ ngồi đó cũng xen vô:
- Hầy! qua nói hổng qua rồi qua lại qua. Qua mong
qua quá chời!
- Bởi yậy (vậy)! qua tính hổng qua, nhưng nợ qua
yán (ván) cờ nên qua phải qua .
Tiếng "qua" trên đây vừa là động-từ "qua chơi" vừa là nhân-
xưng đại-danh-từ chỉ ngôi thứ nhất và cả ngôi thứ hai nói
bằng giọng thân-tình giữa những người bạn thiết.
Ngôn-ngữ trên đây quả thật khôi-hài nhưng chan-chứa tình-
tự dân-tộc. Nó đơn-sơ hồn-nhiên mà đậm-đà thấm-thía. Phải
sống với họ, phải nghe chính họ nói, phải trông thấy chính
họ tay bắt mặt mừng cười hết cả miệng mới thấy cái phong-
phú của thứ ngôn-ngữ dễ-dãi, nồng-nàn này.
1.2- Ý-nghĩa khác trong tiếng đồng-âm lại càng nổi
bật khi được phối-hợp với cách sử-dụng từ-hoa.
Chẳng hạn:
“Bà già đi chợ Cầu Đông,
Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng?
Thầy bói gieo quẻ nói rằng:
‘Lợi thì có lợi, nhưng răng không còn.’ ”
(Ca-Dao)
71