Page 95 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 95

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            hiện được cái thâm-thúy, và dí-dỏm hóm-hỉnh của ngôn-ngữ
            Việt. Nó nói lên được cảm-quan hoàn-toàn dân-tộc. Nó đích-
            thực mô-tả tính tình người dân Việt vốn mộc-mạc chất-phác
            nhưng  không  nông-cạn  hời-hợt.  Họ  đơn-sơ  mà  sâu-sắc,
            không  màu-mè  kiểu-cách  nhưng  rất  dễ-dãi  tự-nhiên,  thấy
            thế nào, nghĩ làm sao thì nói như vậy.

                    *   Trong  văn-chương  truyền  miệng,  những  câu  đố
            tục giảng thanh như là:

                          #  Cái chiếu:

                             Xưa kia em trắng như ngà,
                      Bởi chưng em ngủ lắm, em đà em thâm.
                          Lúc bẩn, chàng đánh, chàng đâm,
                        Đến khi rửa sạch, chằng nằm lên trên
                                 (Câu đố dân gian)


                          #  Hoặc mẹ cho con bú:

                          Một người nằm, một người ngồi,
                           Đút vào sướng lắm, chị em ôi!
                      Rút ra đánh choét, miệng cười toét-toe.


                    *  Hay đố thanh giảng tục như:

                       Trong hang, trong hốc, lốc-ngốc bò ra,
                       Cả huyện cùng nha, chẳng ai bắt được.
                           (là đánh trung-tiện= đánh rắm)


                             *   Dựa  vào  đó,  Hồ-Xuân-Hương  nổi  tiếng  do
            những bài thơ lời thanh ý tục, như:

                                          94
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100