Page 153 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 153

hay Nguyễn Ánh?” và tôi không chú trọng gì đến loại ý kiến mang
           tính chính trị sau khi sự việc đã xảy ra” (53) (xem thêm nguyên
           văn số 6).
                Hàm ý của sử gia Nguyễn Phương là Văn Tân đang gắn
           kết vào “lịch sử chính trị” để hạ thấp tiền lệ của lịch sử rằng
           chính sách của Miền Nam, với sự hỗ trợ của quân đội ngoại
           quốc, rồi sẽ đưa tới cuộc xâm chiếm miền Bắc.
                Trong bài phản biện sau cùng trả lời cho sử gia Nguyễn
           Phương vào năm 1965, Văn Tân bác bỏ gợi ý của Nguyễn
           Phương rằng ông ta e sợ lịch sử tự nó đang lập lại tại Việt
           Nam.
                Vì vậy điều này có nghĩa rằng sử gia Nguyễn Phương đang
           cho rằng lý do tôi đang công kích Nguyễn Ánh là do bởi Nguyễn
           Ánh đã chiếm đóng miền Bắc và vì thế tôi sợ rằng đế quốc Mỹ và tay
           chân của chúng cũng sẽ chiếm đóng miền Bắc! Điều ấy thật là thiếu
           lương thiện (54) (xem thêm nguyên văn số 7).
               Nhưng dù gợi ý của Nguyễn Phương được cho rằng thiếu
           lương thiện đi nữa thì Văn Tân phải chống lại gợi ý là có sự
           tương đồng cả trên hai lãnh vực vừa về mặt thực tiễn vừa về
           mặt tư tưởng nữa. Văn Tân cãi rằng những tình huống không
           giống nhau vì sự hiện diện của người Mỹ tại VN là do bởi
           niềm tin sai lầm của Tổng Thống J.F. Kennedy vào lý thuyết
           domino và ông ta khẳng định rằng giới chủ trương duy vật
           phản đối ý niệm cho rằng lịch sử tự nó lập đi lập lại bằng cách
           đề xuất rằng lịch sử là một tiến trình phát triển liên tục và vì
           vậy không thể lập lại được (55).
               Trong khi từ chối lập luận của sử gia Nguyễn Phương
           rằng Văn Tân đã nhắc đến quá khứ với dụng ý bởi vì ông ta
           sợ sự lập lại của lịch sử, Văn Tân buộc lòng phải khẳng định
           việc nghiên cứu của ông ta đã nói lên sự thật, còn của Phương
           thì gồm toàn nói láo mà thôi.
               Xuyên suốt những bài viết… bộ mặt thật của Phương lộ rõ.
           Công trình nghiên cứu sử học của Phương về VN nhằm bóp méo
           lịch sử nước nhà, bôi nhọ các anh hùng của dân tộc, bôi nhọ cuộc
           nổi dậy của nhà Tây Sơn vĩ đại… Trong các tác phẩm của Phương,
           cái mà ông phục vụ, không phải là khoa học mà là chính trị. Phương
           phục vụ chính trị, nhưng Phương dấu được ý định này, bởi vì chính
           trị mà Phương phục vụ là một nền chính trị bẩn thỉu và đáng xấu


           152 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158