Page 236 - Maket 17-11_merged
P. 236

BỘ NÔNG NGHIỆP VÀ PHÁT TRIỂN NÔNG THÔN

           đỉnh về Hệ thống lương thực thực phẩm (LTTP) của Liên hợp quốc năm 2021 nhằm giúp
           định hướng cho Hệ thống lương thực thực phẩm và chung tay hành động để đạt được
           các Mục tiêu phát triển bền vững vào năm 2030. Việt Nam đã chủ động hưởng ứng lợi
           kêu gọi này.
               Chủ đề của đối thoại là Hệ thống LTTP Việt Nam, các lộ trình hướng tới các hệ
           thống thực phẩm minh bạch, có trách nhiệm và bền vững hơn đến năm 2030. Nội dung
           của các cuộc Đối thoại về Hệ thống Lương thực Thực phẩm (LTTP) của Việt Nam từ góc
           độ quốc gia và cấp vùng tập trung vào 5 Lộ trình hành động chính để chỉ ra những thách
           thức, cơ hội, các giải pháp ưu tiên cần lựa chọn là: (1) Đảm bảo mọi người tiếp cận được
           thực phẩm an toàn và dinh dưỡng; (2) Chuyển đổi sang tiêu dùng bền vững; (3) Đẩy
           mạnh sản xuất LTTP bền vững; (4) Chuỗi giá trị cạnh tranh, bao trùm và công bằng; (5)
           Tăng khả năng chống chịu với các cú sốc, sức ép. Cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các
           quốc gia và các tác nhân trong Hệ thống Lương thực thực phẩm nhằm tạo ra những thay
           đổi sâu rộng của cả hệ thống. Việc này sẽ giúp làm tốt hơn công tác xoá đói giảm nghèo,
           đảm bảo an ninh lương và dinh dưỡng ở các vùng nông thôn, vùng dân tộc thiểu số và
           nhóm dễ bị tổn thương, đặc biệt là đối tượng phụ nữ và trẻ em. Ngoài ra, cũng là cơ hội
           để kết nối, phát triển chuỗi giá trị nông sản chủ lực của Việt Nam theo hướng minh bạch,
           trách nhiệm, bền vững. Đây là một trong những nội dung chủ đạo của nông nghiệp, nông
           thôn và nông dân trong thập niên tới.
               2.4 Xu hướng nông nghiệp gia đình làm trọng tâm để đạt được SDGs
               Ở cả các nước phát triển và đang phát triển, nông nghiệp gia đình đại diện cho hình
           thức sản xuất nông nghiệp chủ yếu cũng như nguồn lương thực thực phẩm chính. Nông
           dân gia đình bao gồm nông dân, người bản địa, cộng đồng truyền thống, ngư dân, nông
           dân miền núi, người chăn thả gia súc và nhiều nhóm khác đại diện cho mọi khu vực và
           quần xã trên thế giới. Ở nước ta nông nghiệp gia đình được biết đến là kinh tế hộ nông
           dân đã tồn tại từ 1988 đến nay.

               Với sự không đồng nhất lớn của nông dân gia đình trên khắp thế giới, không có
           định nghĩa cụ thể về nông nghiệp gia đình. Nó có thể được coi là một phương tiện tổ
           chức sản xuất nông, lâm, ngư nghiệp, chăn thả gia súc và nuôi trồng thủy sản được quản
           lý và điều hành bởi một gia đình và chủ yếu dựa vào nguồn vốn và lao động của gia đình,
           bao gồm cả nam và nữ giới (FAO, 2014).
               Gia đình và trang trại có mối liên kết chặt chẽ, trong đó gia đình cung cấp lực lượng
           lao động chính và kiểm soát các nguồn lực chính mà trang trại dựa vào. Gia đình và trang
           trại đại diện cho một sự thống nhất liên tục cùng phát triển, hoàn thành các chức năng
           kinh tế, môi trường, xã hội và văn hóa trong mạng lưới lãnh thổ của họ. Đây là hình thức
           trực canh, lao động khai thác đất đai trực tiếp và được coi là hiệu qủa và bền vững nhất.



                                                234
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241