Page 188 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 188
bà đang đứng đó trong ánh hoàng hôn chạng vạng dưới những cành lá của
cây hạt dẻ cao lớn trên đầu.
Và rồi tình cờ, trong sự im lặng sâu thẳm đó, đôi mắt bà lướt qua mặt
nước dưới chân, và toàn bộ tâm trí bà chợt gắn chặt vào đó với một sự bối
rối bất ngờ. Vì dưới ánh sáng lờ mờ, bà nhìn thấy, đang nhìn lại bà chăm
chú từ bên dưới cái mũ bằng nhiễu đen, với cái khăn choàng của Euphemia
khoác trên vai, là một gương mặt không giống chút nào với gương mặt của
bà cụ già bé nhỏ bên trong chúng, mà là gương mặt xinh đẹp và tươi cười
của một kẻ vĩnh viễn trẻ trung, hạnh phúc và vui vẻ, gương mặt của Lucy.
Nó chăm chú nhìn bà, nhìn mãi, trong ánh hoàng hôn sẫm tối. Một sự bình
an nằm ngoài khả năng thấu hiểu vỗ về tâm hồn bà. Cho tới lúc này, đó là
điều lạ lùng nhất từng xảy ra với Jean Elspeth trong suốt cuộc đời lạ lùng
dài tám mươi năm của bà trên trái đất.
https://thuviensach.vn