Page 224 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 224

đó, chúng tôi có một khu vườn, dăm cây táo và mận, vài bụi nho Hy Lạp và
                 lý gai, và những khóm hoa đồng thảo.


                    Mẹ tôi yêu khu vườn đó lắm, người dành hết thời gian rảnh rỗi cho nó,
                 với tôi sát bên cạnh hoặc đang đào xới một luống đất cách đó chừng ba

                 mét, với những cái vỏ sò làm ranh giới và mẹ cho tôi chơi đùa mặc ý. Đó là

                 khu vườn của tôi. Mẹ gọi nó là vườn của Sandy. Cây hoa thập tự                   [23] , kim
                 ngân hoa và cẩm chướng râu là những cây do chính tôi trồng.


                    Theo tôi nhớ, mẹ tôi, xin cầu phúc cho linh hồn của người, là một người
                 hay chuyện. Ý tôi không định nói là mẹ nói nhiều, hay gặp ai cũng nói, hay

                 không bao giờ chịu lắng nghe. Ý tôi là mẹ là người nói chuyện với tôi rất

                 nhiều, dù người không nói nhiều thế với cha tôi. Những chuyện mẹ và tôi
                 tán gẫu khi chúng tôi đi mua đồ những buổi sáng, hay khi tôi giúp mẹ dọn

                 giường, có thể viết thành cả cuốn sách.

                    Tôi không biết mẹ ra sao nữa – mắt nâu, tóc nâu, vân vân. Nhưng có một

                 bức chân dung hồi mẹ còn là một cô gái mười tám tuổi treo bên trên chiếc

                 đàn dương cầm trong căn phòng khách của chúng tôi. Nếu tôi là một chàng
                 trai trẻ ắt tôi phải yêu mẹ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng không phải là ở

                 ngoại hình, mà là cách cư xử của mẹ. Tôi không biết diễn tả làm sao, nhưng
                 mẹ luôn có vẻ như đang trò chuyện với ai đó ở sau lưng mình, cũng như

                 với chính tôi.

                    Chưa bao giờ – và giờ đây tôi đã sống một quãng đời dài – chưa bao giờ

                 tôi gặp một ai có niềm hân hoan trìu mến đến thế với những chim chóc,

                 bông hoa, cây cỏ, những đám mây, những vì sao, những con bướm ngày
                 hay bướm đêm, và tất cả những thứ đại loại như thế. Mẹ biết chúng nằm

                 lòng. Bạn có thể nghĩ rằng người đã góp một tay tạo ra chúng. Ngôn từ
                 không phải là công cụ của tôi và tôi phải viết thẳng mọi thứ ở mức độ tôi có

                 thể. Nhưng là vậy đó. Việc nhìn mẹ ngắm nghía một cây nấm, với cái mũ

                 nấm có màu sặc sỡ, hay ngó vào một cái tổ chim hồng tước hay chim mai
                 hoa, hay đứng quan sát một bầy sẻ ngô đuôi dài đang kêu hót tán gẫu với

                 nhau  suốt  một  hai  phút  trên  một  trong  những  cây  táo  già  của  chúng  tôi







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229