Page 227 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 227

mình.  Không  phải  là  cha  không  yêu  tôi  chút  nào,  hoàn  toàn  ngược  lại.
                 Nhưng yêu, bạn tôi ơi, như yêu một hòn than. Bạn có thể đốt nó lên, sưởi

                 ấm và thưởng thức ánh sáng và sức nóng của nó. Hoặc bạn có thể cất nó

                 trong hầm rượu. Cha tôi giữ tình yêu của ông trong một hầm rượu – và
                 chính tôi là người đã giúp ông làm điều đó!


                    Về  phần  mẹ  tôi,  như  đã  nói,  mọi  sự  khác  hẳn.  Chúng  tôi  thường  tán
                 chuyện với nhau hàng giờ. Và khi người không ở cạnh tôi, tôi thường nói

                 chuyện với chính mình. Tôi có nhiều quyển sách trong căn phòng ngủ sát

                 dưới mái nhà của mình – những quyển sách trước kia thuộc về người em
                 trai của mẹ tôi, đã chết ngoài biển khơi. Và tôi đọc như một con mọt sách.

                 Những ngày đó, khi tôi mở một quyển sách có vẻ thú vị ra – những cuộc du
                 hành, những chuyến đi, đại loại thế - giống như việc khám phá ra một thế

                 giới khác. Tôi không thích những chuyện thần tiên – ngoại trừ những cuộc

                 du hành lên mặt trăng hay vào giữa lòng đất chẳng hạn – và ngay cả mẹ tôi
                 cũng không thể ép tôi đọc thơ được.


                    Có lẽ tất cả những thứ sách vở, sự cô đơn quạnh quẽ và không có ai để
                 chơi cùng này đã tạo cho tôi một thói quen kỳ cục là tự trò chuyện với

                 chính mình khi tôi ở một mình. Và chính thói quen này đã dẫn tôi tới một
                 phát hiện lớn lao. Tôi nhớ một tối nọ,  khi đang đọc về bữa ăn mà ngài

                 Francis Drake    [24]  dành cho viên sĩ quan trên con tàu của ông. Người này đã

                 khuấy động một cuộc nổi loạn chống lại ông và đã bị ông treo cổ vào sáng
                 hôm sau. Khi đang lắng nghe chính mình trò chuyện với tư cách viên sĩ

                 quan đó, tôi chợt im thin thít khi nghĩ tới viễn cảnh một bữa điểm tâm kinh

                 hoàng đến thế, đột nhiên tôi chợt khám phá ra rằng không chỉ có mỗi một
                 tôi mà có tới hai. Tôi đã phát hiện ra cái gọi là một bản ngã thứ hai – dù dĩ

                 nhiên nó đã luôn có mặt ở đó trong mọi lúc. Để cho mọi chuyện đơn giản

                 và dễ hiểu, chúng ta hãy gọi người thứ nhất trong hai bản ngã này là Sandy
                 Một; và người thứ hai là Sandy Hai.


                    Đầu tiên, có một thằng nhóc Sandy Một, là con trai của cha tôi, sống với
                 mẹ nó trong một căn phòng hình chữ nhật của ngôi nhà nằm trên một ngọn

                 đồi cao cùng với những ngôi nhà lân cận. Thằng nhóc Sandy này hay lo





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232