Page 229 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 229

những nụ cười của ông ấy mà còn là nơi kết thúc. Ngay từ lúc cha tôi đưa
                 tôi vào căn phòng ngột ngạt của ông ấy, ngài Smiles này đã xem tôi là một

                 thằng bé tối dạ. Chỉ một cái liếc mắt thoáng qua gương mặt bẽn lẽn rụt rè

                 của tôi – của thằng nhóc Sandy Một – cũng đã đủ để kết luận cho điều đó.
                 Và ông ấy tiếp tục đối xử với tôi như là một thằng bé tối dạ cho tới khi

                 chúng tôi chia tay nhau. Từ đầu tới cuối, đó là món ăn mà ông ta đã thết đãi

                 tôi, với khá nhiều món nước chấm bằng gậy ba-toong.

                    Tôi ghét trường học. Tôi ghét việc học. Và vì tôi đã được dặn bảo rằng

                 phải đi thẳng về nhà ngay sau giờ học, tôi không được những đứa bé khác
                 ưa thích cho lắm. Chúng xem tôi là một thằng nhóc ẻo lả và gọi tôi là Kẹo

                 Mỡ. Dĩ nhiên, cái tên đó đúng với Sandy Một. Và trong suốt thời gian ít ỏi
                 đó chúng chưa bao giờ nhìn thấy Sandy Hai. Điều này xảy ra sau đó.


                    Bây giờ, để tóm tắt câu chuyện gọn lại, tâm hồn cha tôi, như đã nói, đặt
                 vào những cửa tiệm của ông. Công việc làm ăn của ông ngày càng phát đạt;

                 ông trở nên to béo nặng nề; chẳng bao lâu ông trở thành thị trưởng; và vì

                 chỉ có một đứa con trai độc nhất, ông hy vọng và mong muốn rằng đứa con
                 trai đó cũng phải đi theo nghề bán tạp hóa, và có lẽ một ngày nào đó sẽ

                 nhân đôi sản nghiệp của ông, mua một cỗ xe ngựa và trở thành ngài thị
                 trưởng. Ông  muốn con của mình “thành công”, và có người cha nào lại

                 không muốn thế?

                    Thế là, vào những ngày xa xưa đó,  để mài giũa trí khôn của tôi, ông

                 thường hỏi tôi những câu hỏi như nho khô là gì, nho Hy lạp từ đâu mà có,

                 hay vì sao vỏ chanh lại được gọi là mứt vỏ; và rồi – với một ánh sáng lóe
                 lên trong mắt của ông – ai là người đã phát hiện ra Cây Mì ống, hay có bao

                 nhiêu thịt tươi trong một cân thịt muối, những người thổ dân thu hoạch hạt

                 nhục đậu khấu ở đâu, độ cay của ớt Cayenene như thế nào, hay giá của một
                 thùng  mật  đường  là  bao  nhiêu.  Vấn  đề  là  tôi  không  bao  giờ  muốn  biết

                 những chuyện như thế. Và điều tệ nhất là thậm chí tôi không thể cười phì

                 vào chúng!\










                                                                                                     https://thuviensach.vn
   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234