Page 241 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 241
góc hẹp chúng ta mới cần thêm một chút lửa và sự điên rồ. Khi đó có lẽ Nữ
thần May mắn sẽ thấy đã tới lúc nên chìa tay ra trợ giúp.
Vì vậy, tất cả những gì tôi muốn nói là hãy mặc thử chiếc áo. Có đủ chỗ
cho hai người như cháu bên trong nó – vì thế nếu cháu không muốn bị để ý,
hãy mặc nó bên dưới cái áo của cháu và chờ xem mọi việc diễn ra như thế
nào. Và cuối cùng, hãy nhớ điều này, cậu bé của tôi; dù xảy ra bất cứ điều
gì, tôi vẫn luôn theo dõi chăm lo cho cháu. Như mẹ yêu dấu của tôi thường
nói, “Có thể có nhiều hơn một con đường để về nhà, Sandy – nhưng thực
hiện nó là chuyện khó khăn.” Và đây là vận may; Thượng đế phù hộ cho
cháu; và Chấm hết.”
****
Đó là trang cuối của “câu chuyện bịa” của đô đốc Rumbold. Mike gấp nó
lại, nhìn vào cái bìa, ho húng hắng, và uống cạn ly ca-cao đã nguội. Nó đưa
mu bàn tay lên chùi miệng và ngước lên nhìn cái mặt kiếng vàng hình tròn
của chiếc đồng hồ treo trên bức tường ở đầu kia quán. Dường như vào đúng
lúc đó nó bắt đầu kêu tích tắc. Cây kim dài chỉ mười một giờ kém hai phút.
Bây giờ chắc là cụ già đang mong chờ nó – ngay phút này đây! Có phải
ông muốn nó mở cái gói giấy ra và mặc cái áo khoác đó vào, ở đó và lúc
đó? Mặt nó đỏ lên, rồi tái đi – nó không thể quyết định được. Đầu óc nó rối
bời; tim nó đập thình thịch bên trong lồng ngực; nó cảm thấy thân thể nóng
bừng và ướt đẫm mồ hôi.
Trong khi đang lưỡng lự chưa biết phải làm gì, nó nhận thấy người đã
mang thức ăn vào cho nó – với gương mặt dài loáng màu mỡ và đôi mắt
xám – đang len lén theo dõi nó. Mike vội vã đứng lên, nhét phần bánh mì
kẹp thịt còn lại vào túi, vớ lấy tập bản thảo và cái gói giấy nâu của vị đô
đốc và rời khỏi quán.
Trước khi thật sự ngoặt qua góc phố dẫn tới chỗ ngồi thường lệ của nó,
nó nhìn quanh để xem có nhìn thấy ông cụ ở đâu đó không. Và tất nhiên là
có. Vào lúc này ông đang bước về phía ngược chiều với Mike – đôi vai
https://thuviensach.vn