Page 246 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 246

dạo  vào  cái  giờ  khác  thường  này  để  nhìn  trộm  chúng  một  mình;  nhưng
                 Mike đã tới đó trước ông.


                    Nó đã lại đang ngồi xổm ở đó – dường như mù và điếc đối với mọi sự
                 vật trong thế giới bên ngoài, chỉ tập trung vào những bức tranh. Người bạn

                 già của nó không quấy rầy nó, để cho nó được yên, và rời gót tới câu lạc bộ

                 của ông để dùng chút điểm tâm. Khi ông quay lại, thằng bé đã biến mất.
                 Năm trong số bảy bức tranh đã được hoàn thành.


                    Vị đô đốc nhìn chúng trừng trừng, phần vì kinh ngạc, phần vì vui mừng
                 không  thể  tả,  và  phần  nữa  vì  hoàn  toàn  mất  hết  can  đảm.  Hai  trong  số

                 chúng – bức con tàu “Chiến thắng” và bức “Ám ảnh” mới – trông sống

                 động và khác thường (với những viên phấn Pháp trên nền đường) hơn mức
                 ông có thể tưởng tượng ra. Các bức còn lại khiến cho ông thấy hơi khó chịu

                 vì chúng nằm ngoài khả năng thấu hiểu của ông. Ông hầu như không thể
                 hiểu mô tê gì về chúng.


                    Một bức được đặt tên là “Cây đa lúc hoàng hôn”. Nó nhắc cho ông nhớ

                 tới tới hình ảnh Shadrach, Meshech, and Abednego             [36]  đang bước đi giữa lò
                 lửa đang cháy đỏ. Một bức khác có tên là “Người mù”; nó thể hiện một cái

                 ghế, một cái bàn trên đặt một bình hoa và một đĩa trái cây. Và một cánh cửa
                 sổ  để  mở.  Dường  như  nó  đang  lung  linh  tỏa  sáng  một  cách  rực  rỡ  như

                 những viên đá quý. Nhưng theo mắt của vị đô đốc, cái ghế có vẻ như liêu

                 xiêu vẹo vọ, còn những bông hoa trông rất kỳ lạ – nửa phần giống như con
                 người. Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ ông chưa bao giờ nhìn thấy một bức

                 tranh vẽ một cái ghế giống như thế. Ngoài ra, chả có dấu hiệu gì của một
                 con người, đừng nói gì tới một người mù! Ông cựa quậy, khẽ ho. Ông thở

                 dài và liếc nhìn cái nón tả tơi. Lúc này đã mười giờ kém mười lăm phút;

                 trong cái nón có một đồng xu Pháp, một đồng nửa pen-ni Anh và một đồng
                 ba pen-ni có một cái lỗ ở giữa. Vị đô đốc moi trong túi ra một nắm tiền xu

                 và bỏ vào nón. Trong suốt ngày hôm đó, ông luôn ngó chừng chàng họa sĩ

                 trẻ lang thang. Cuối cùng ông chắc chắn được hai điều: thứ nhất, Mike vẫn
                 đang mặc cái áo khoác; thứ hai, thật sự nó chẳng kiếm chác được nhiều lắm

                 (trừ khoản tiền lạc quyên của chính ông). Bởi lẽ người ta không thể nhặt





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251