Page 245 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 245
Lúc này, một vài khách qua đường khác bắt đầu tụ tập lại và quan sát
chàng họa sĩ lang thang trẻ tuổi đang làm việc như thể việc cái nón chưa
được đặt lại vào vị trí quen thuộc và trên thực tế vẫn còn đang nằm trên đầu
nó không có gì là quan trọng. Thật lạ lùng, dù mỗi người trong số những
người rảnh rỗi đó đều có vẻ kinh ngạc với tốc độ và kỹ năng của cậu bé,
dường như tất cả đều nôn nóng bỏ đi và không ai cho nó một đồng nửa xu
nào cả.
Đô đốc Rumbold không kềm lòng được nữa. Ông chậm rãi đặt một đồng
nửa crown [35] bên cạnh mấy viên phấn màu, ho lớn tiếng, ngưng lại một
chút, rồi sau khi nhận ra rằng Mike vẫn không chú ý tới mình, ông len lén
bước đi, để yên cho nó làm việc.
Điều tệ hại nhất trong những mối ngờ vực của vị đô đốc đã đi qua.
Không còn ngờ gì rằng chiếc áo khoác thần kỳ đã chẳng mất đi một chút
xíu quyền năng nào kể từ lần đầu ông khoác nó vào người cách đây sáu
mươi năm. Điều duy nhất làm ông khó chịu là chàng họa sĩ trẻ chẳng nhận
được một xu teng nào trong suốt mười lăm phút qua. Tuy nhiên, ông nghĩ
ông hiểu được nguyên nhân của điều này.
“Họ sợ!” Ông thì thầm với chính mình. “Họ không biết phải làm gì. Họ
xem đây là một chuyện khác thường, một điều kỳ diệu, vượt khỏi tầm hiểu
biết của họ. Họ không thích cái mùi của nó. Họ nghĩ là nó nguy hiểm. Họ
chỉ ngắm nhìn, thắc mắc rồi lẻn bỏ đi. Ồ, anh bạn Rumbold thân mến của
tôi, vì sao không chứ? Hãy kiên nhẫn. Đừng để ý tới điều đó. Hãy chờ
xem!”
Sáng sớm hôm sau, ông bỏ những đồng xu vào đầy túi rồi quay lại
khoảng đất trống nhỏ hẹp ở phía sau phố Thánh Ann. Đêm hôm trước trời
không mưa; chỉ có chút ít sương rơi. Trời cũng không có có gió, và đêm
qua trời có trăng; thế nên những bức tranh mà Mike còn chưa hoàn thành
trên mặt đường ắt hẳn đã bừng sáng dưới ánh trăng suốt đêm dài, và lúc
này trông tươi rói như vừa mới được vẽ ra. Đô đốc Rumbold đã cố tình đi
https://thuviensach.vn