Page 51 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 51
Một xu một ngày
Mùa đông đã bước vào Môiuncumư. Có một lần tuyết đã rơi khá nhiều
đối với một vùng nửa sa mạc này. Tuyết nhanh chóng phủ trắng đồng cỏ và
sáng hôm đó trông nó tựa một đại dương bao la trắng phau với những đợt
sóng đang trào tới thì bỗng sững lặng lại. Gió và cỏ lông chông tha hồ
hoành hành. Không gian trở nên tĩnh mịch như trong vũ trụ, như trong chốn
vô tận. Đất cát đã kịp hút đẫm hơi ẩm còn những lớp đất khô nẻ thì đã thấm
nước và mềm đi, không còn cứng như trước nữa… Mới ngay trước đó thôi,
những đàn ngỗng thu vẫn còn vừa quàng quạc kêu vang vừa bay cao tít về
phía dãy Himalaia sừng sững trên bầu trời của thảo nguyên Môiuncumư.
Đàn ngỗng xuất phát từ những con sông và vùng biển phía bắc để bay về
phương nam, tới những vùng nước lâu đời của sông Ấn và Brăcmaputơra.
Chúng bay cao và kêu vang tha thiết đến nỗi tưởng như mọi sinh vật trên
đồng cỏ nếu có cánh thì đều bị cuốn hút bay theo tiếng gọi này. Nhưng,
thực ra mỗi loài sinh vật có thiên đường riêng của chúng… Lũ diều hâu
vùng thảo nguyên đang bay lượn ở cùng độ cao đó cũng bay tránh sang bên
nhường đường cho đàn ngỗng…
Ngày xưa, có một bà cụ và đứa cháu gái cùng sống trong một căn nhà
được xây từ những viên gạch của một tòa lâu đài sụp đổ. Cả hai bà cháu
đều tên là Griselda. Ở đây, họ sống rất đơn độc. Họ là hai người còn sót lại
của một gia đình chủ trang trại trước kia từng làm chủ cả vùng đất rộng
xung quanh – những cánh đồng, những bãi cỏ và những vùng hoang địa
mọc đầy cây thạch nam chạy men theo các vách núi và bờ biển.
https://thuviensach.vn