Page 54 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 54
Và dù cho những sinh vật thoáng hiện đó là gì chăng nữa, nó tin chắc là
chúng sẽ không làm hại nó.
Những ngày hạnh phúc trôi qua như thế, mùa xuân tiếp nối mùa đông, dù
Griselda phải làm việc hầu như luôn tay trong suốt thời gian thức gian thức
giấc để nó và bà có đủ dùng. Thế rồi, một ngày nọ, bà cụ ngã bệnh. Bà bị té
từ cái cầu thang hẹp khi đang dò dẫm đi xuống, và nằm ở đó, dưới chân
thang, trông chẳng khác gì một đống quần áo cũ. Griselda tìm thấy bà nằm
đó khi nó bước vào nhà với ôm củi giạt trên tay.
Bà cụ đã già yếu hom hem, và Griselda biết rất rõ nếu không chăm sóc
cho bà thật tốt, bà có thể tệ hơn, thậm chí có thể chết. Ý nghĩ này làm nó
hoảng kinh. “Ôi, bà ơi, bà ơi!” Nhưng nó lấy lại bình tĩnh ngay, và cố giữ
một vẻ mặt vui tươi để bà cụ không nhận ra cái đầu bé nhỏ của nó đã nhức
nhối đến thế nào với việc chăm nom và sự linh cảm về điềm gở, hay trái
tim nó đã gần như tuyệt vọng ra sao.
Giờ đây, nó gần như không có thời gian để rửa mặt hay chải tóc, thậm
chí cả để ăn và ngủ. Nó ít khi ngồi xuống trong bữa ăn, và ngay cả khi đó,
nó cũng chỉ ngồi được chừng một hai phút. Nó mệt mỏi đến mức gần như
không thể lê nổi chân lên những bậc cầu thang hẹp; màu hồng biến khỏi đôi
má nó, và gương mặt nó trở nên hốc hác xanh xao.
Thế nhưng nó vẫn siêng năng lam lũ, vẫn hát nghêu ngao trong khi làm
việc, và cố chối bỏ sự bất hạnh. Dù nó cảm thấy ốm yếu, đói hay lo lắng cỡ
nào, nó vẫn không hề để cho bà nó nhận ra điều đó. Bà cụ nằm bất lực và
đau đớn trên giường, và cũng đã khốn khổ lắm rồi. Vì thế Griselda chẳng
có ai để chia sẻ nỗi niềm, và thay vì tốt hơn lên, mọi sự lại ngày càng xấu
đi.
Một đêm trời oi bức kinh khủng, Griselda nằm nửa tỉnh nửa mơ trong lúc
những tia chớp loé lên bên ngoài cửa sổ và tiếng sấm ì ầm ở phía biển xa.
Sáng hôm sau, nó xuống nhà rất sớm và phát hiện ra rằng những con chuột
đói đã xơi trộm hơn nửa phần cháo yến mạch mà nó để trong cái tủ chạn,
https://thuviensach.vn