Page 52 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 52

Nhưng đó là chuyện đã lâu. Giờ thì cụ Griselda và đứa cháu của bà chỉ
                 còn một mái nhà trên đầu và một mảnh vườn, nơi những cây táo, anh đào

                 và mận nở hoa bên dưới những bức tường của tòa lâu đài. Có nhiều chim

                 chóc làm tổ trong cái thung lũng lặng lẽ này; còn ở phía ngoài bãi xa kia,
                 tiếng rì rầm của biển không bao giờ ngơi nghỉ.


                    Bé Griselda cần cù chăm nom mảnh vườn. Vì thế nó có rất ít thì giờ rảnh
                 rỗi.  Sau  một  ngày  làm  lụng  ở  nông  trại  và  đồng  ruộng,  nó  mệt  mỏi  lên

                 giường, và dù cố gắng thức để theo đuổi những suy nghĩ miên man, nó mau

                 chóng  rơi  vào  giấc  ngủ  trước  khi  bấc  nến  lụi  tàn.  Thế  nhưng  vì  những
                 nguyên do mà ngay cả chính nó cũng không rõ, nó sống hạnh phúc và có

                 bản tính hiền hòa. Vẻ ngoài của nó giống như một nữ thủy thần. Nét mặt nó
                 hòa nhã và nghiêm trang một cách khác thường, có lẽ một phần là vì tình

                 yêu và niềm vui của nó khi ngắm nhìn và lắng nghe biển cả.

                    Lúc rảnh rỗi, điều này khá hiếm hoi, nó thường trèo lên những bậc thang

                 nứt nẻ trổ đầy cỏ dại để lên ngọn tháp của lâu đài, rồi ngồi đó – như một bà

                 sơ dòng Đức Mẹ đồng trinh – nhìn ra phía những vách núi xanh lam và
                 khoảng không gian màu xanh trời rộng bao la của biển. Nó ngồi đó, bé nhỏ

                 như một con búp bê. Khi những cơn gió biển cất lên, nó thường ra bãi biển
                 nhặt củi vụn giạt vào bờ, thân hình lẫn trong màn bụi nước mỏng ập vào

                 theo cơn gió. Những con chim hải âu kêu ré quanh nó trong lúc những lượn

                 sóng Đại Tây Dương chậm rãi đang làm mặt đất rúng động với những tiếng
                 rền rền của chúng. Vào những buổi chiều êm ả, khi những cơn bão đã cuốn

                 xa khỏi đại dương, và chỉ có một lượn sóng to chậm chạp đổ vào bờ, dường

                 như  có  những  tiếng  chuông  đang  ngân  vang  lanh  lảnh  từ  một  cái  tháp
                 chuông bị nhấn chìm và che giấu mãi mãi dưới lòng biển sâu thẳm.


                    Nhưng  trừ  bé  Griselda  chẳng  có  ma  nào  ở  đó  để  lắng  nghe.  Ngay  cả
                 những người dân ở thôn gần nhất cũng hiếm khi đi xuống mé bờ biển, và

                 không bao giờ họ làm thế khi đêm xuống. Vì tòa lâu đài là một nơi bị ngăn

                 cấm. Người ta bảo nó bị Dị Nhân ám. Và vào những buổi xế chiều của mùa
                 hè ấm áp, người ta hay nhìn thấy những vũ công kỳ bí nhảy múa dưới ánh

                 trăng mờ, trên thảm cỏ xanh ở rìa bãi cát, nơi những cây lưỡi bò và hải-oải





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57