Page 73 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 73

ăn dì Hùng. Có lần đang ăn cùng thầy, bàn luận về   hiểu được rằng, có rất nhiều em học sinh cực kì
           một bài toán khó, vì không sẵn bút giấy, hai thầy trò   thông minh, trí tuệ rất xuất chúng, có thể giải được
           ra giữa sân trường, lấy cành cây, đá nhọn làm bút,   bài Toán thầy chưa giải được, hay có thể phát hiện
           viết vẽ hình lên trên nền đất để giải bài Toán, quên   ra những sai lầm tinh vi trong cách giải của thầy…
           cả ăn”. Hồi học lớp 9, hai lớp Toán - Văn không   Thầy nói rằng, để làm một người thầy tốt, luôn cần
           có phòng học riêng, phải học chung một thời gian,   phải công nhận học sinh và phải làm sao nâng cao
           thầy Cảnh dạy Toán, chia bảng ra làm hai, nửa bên   trình độ của mình, đáp ứng những đòi hỏi ngày
           này lớp Văn, nửa bên kia lớp Toán. Những cô bé   càng cao của các em. Đó cũng là bài học quý giá
           chuyên  Văn  năm  ấy  mở  to  đôi  mắt  ngưỡng  mộ,   thầy để lại cho các thế hệ giáo viên về sau, nhất là
           trầm trồ khi lần đầu tiên trong đời nhìn thấy một   những người thầy trót đam mê với bộ môn Toán
           người thầy vẽ hình tròn không cần compa, vẽ hình   học.
           học không gian vừa nhanh vừa đẹp, điêu luyện,
           thuần thục như một nghệ sĩ trên bục giảng.          Thầy còn là một nghệ sĩ trong cuộc sống đời
                                                            thường. Nhớ thầy, chúng tôi không quên cả những
              Không chỉ là ở trên lớp mà cả trong cuộc sống   thói quen, những thú vui nho nhã của thầy khi thầy
           thường ngày, chúng tôi coi nhà thầy như nhà mình.   còn sống. Đằng sau tâm hồn toán học của thầy còn
           Chúng tôi nhớ rất nhiều lần đêm đã khuya vẫn gõ   là một tâm hồn nghệ sĩ. Sau những giờ học Toán
           cửa nhà thầy để xin xem bóng đá. Chúng tôi nhớ   căng thẳng, thầy lại ôm cây đàn ghi-ta và hát cho
           những năm học lớp 9, hồi đó lớp học là một nhà lá   chúng tôi nghe những bài hát ngày xưa. Thầy thuộc
           dựng tạm cho lớp Toán và lớp Văn, còn thầy với em   rất nhiều bài hát, những bài hát lãng mạn thời tiền
           Thái ở trong một phòng tập thể nhỏ xíu bên cạnh.   chiến như Thu quyến rũ, Hướng về Hà Nội… hay
           Tối mùa đông mưa phùn, gió rét, bóng điện tù mù   những bài hát dân ca vui tươi: “Lên chùa bẻ một
           không đủ ánh sáng để học, nhưng cả thầy và trò   cành sen, lên chùa bẻ một cành sen/Ăn cơm bằng đèn
           đều không quan tâm nhiều đến sự thiếu thốn về    đi cấy sáng trăng/ Ba bốn cô có hẹn cùng trăng, có
           vật chất ấy, vẫn luôn say sưa giải toán. Tài liệu hồi   bạn cùng trăng...?”. Thầy cũng thường cùng học trò
           đó cũng không có nhiều, nhưng thầy luôn sưu tầm   và đồng nghiệp đánh bóng bàn sau mỗi giờ lên lớp.
           được những đề Toán hay của nước ngoài. Chúng     Chúng tôi vẫn cứ nhớ mãi vóc dáng cao gầy, mảnh
           tôi hồi ấy đã được trải nghiệm với những bài Toán   khảnh của thầy, lúc đánh bóng bàn, mái tóc thầy
           tiếng Nga trong những cuốn sách cũ kĩ giấy ố vàng.   đen nhánh, rủ rủ xuống trán, thỉnh thoảng thầy lại
           Chúng tôi thường nói đùa đó là “bí kíp chân truyền”   hất lên, vuốt ngược ra sau, rất nghệ sĩ.
           thầy luôn giữ như là báu vật. Thầy Cảnh đã truyền
           cho chúng tôi niềm say mê toán học từ những         Nhưng cuộc đời vẫn quá vô thường, và những
           tháng ngày gian khó ấy. Sau này, có lần thầy chia   người tài hoa lại thường mệnh bạc. Chúng tôi còn
           sẻ: “Muốn truyền được đam mê cho học sinh trước   nhớ, vào ngày kỉ niệm 15 năm thành lập trường
           hết mình phải đam mê. Những bài Toán học sinh    năm 2006, những thế hệ học sinh năm xưa về tề
           không làm được tôi quyết tâm giải trong một thời   tựu, vẫn còn nghe tiếng nói ấm áp của thầy trong
           gian ngắn nhất để trả lời trước học sinh. Thực tế có   bài diễn văn khai mạc đêm văn nghệ chào mừng
           những bài Toán mình phải mất ăn, mất ngủ và tốn   15 năm thành lập trường chuyên Hà Tĩnh: “Cách
           rất nhiều thời gian. Song tôi ít khi chịu khuất phục.   đây 15 năm, một sự kiện trọng đại trong đời sống
           Hình như mình cứ lặng lẽ âm thầm làm cái công việc   chính trị của nhân dân Hà Tĩnh là sự tái lập tỉnh,
           mà mình tự nguyện vì nó, chẳng kêu ca phàn nàn gì.   mọi người tự muôn phương đổ về nơi đây, một thị xã
           Cứ như thế, tôi đã để lại ấn tượng tốt trong học sinh,   nghèo nàn, bị lãng quên. Người người háo hức nghĩ
           phụ huynh đồng nghiệp, để lại niềm tin cho nhiều thế   về một Hà Tĩnh trong tương lai, một Hà Tĩnh của
           hệ”. Thầy chúng tôi là thế, càng tài năng bao nhiêu,   thời đổi mới. Trong muôn vàn khó khăn, bề bộn của
           thầy càng khiêm tốn, đức độ bấy nhiêu, thầy luôn   những ngày đầu tách tỉnh, các đồng chí lãnh đạo tỉnh
           coi học trò là bạn, trân trọng học trò hết mực. Thầy   nhà vẫn quyết tâm thành lập một trường Chuyên


                                                       7171
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78