Page 75 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 75
NGƯỜI GIEO HẠT
Những kỉ niệm khó quên
với thầy Đinh Nho Kiểu
TRẦN VĨNH THÀNH - Chuyên Lý khoá 5
-
ý kh
oá 5
ên L
Chuy
TRẦN VĨNH THÀNH
khinh bạc đã tạo nên phong cách đặc biệt của thầy.
Ban đầu, chúng tôi cứ nghĩ nhìn thầy như thế chắc
quân phiệt, khó tính lắm đây, nhưng trái lại, mỗi
tiết thầy lên lớp chúng tôi đều cảm thấy rất thoải
mái vì phong cách giảng bài đơn giản, thông minh,
sâu sắc của thầy cùng với sự gần gũi và ân cần đối
với chúng tôi. Và có lẽ sướng nhất là thầy gần như
không căng thẳng với những trò phá phách của một
lớp mà toàn con trai như lớp chúng tôi. Ai không
thuộc bài thì thầy nhắc nhở, ai phá phách thì thầy
trách móc tí rồi thôi, tôi chưa bao giờ thấy thầy cho
lớp chúng tôi giờ B cả, lúc nào cũng A, phá lắm thì
A-. Thầy vẫn luôn bao dung và nhân hậu như thế.
Tôi còn nhớ, thầy nghiện thuốc lào, mỗi lần ra
chơi, thầy đều xuống phòng rít một điếu. Có lần
Thầy Đinh Nho Kiểu và vợ - cô Trần Thị Lý thầy dạy đội tuyển lý, không hiểu sao hôm đấy thầy
ùa thu cách đây hơn 25 năm, những thế mang điếu để dưới bàn giáo viên. Với cái tính phá
Mhệ học sinh chúng tôi được bước chân vào phách sẵn có nên không có lý do gì mà chúng tôi
trường Năng khiếu Hà Tĩnh với một niềm hạnh không đem dấu cái điếu của thầy. Hết tiết dạy, thầy
phúc và tự hào khôn xiết. Chính vì vậy những gì tìm điếu không thấy, sau đó cúi xuống bàn để tìm
đầu tiên đến trong tâm hồn thơ ngây lúc đó đều tiếp, không may trán bị va vào cạnh bàn chảy máu.
khắc sâu trong lòng, chỉ cần có chút thời gian hoài Tôi sợ quá, chạy đi lấy điếu cho thầy, thầy hút xong
niệm lại tất cả đều tự nhiên ùa về như mới ngày chỉ nói một câu “nghịch cù rờ cù rận”. Lúc đấy tôi
hôm qua. như nhẹ cả người, cứ nghĩ rằng sẽ phải làm kiểm
điểm, rồi đứng dưới cờ, rồi thầy ghét… nhưng thầy
Chúng tôi là khóa chuyên Lí đầu tiên của chỉ trách nhẹ một câu. Mãi sau này được gần gũi với
trường, có lẽ vì vậy mà luôn được các thầy cô quan thầy nhiều hơn tôi mới biết là thầy gần như không
tâm, đúng hơn là để ý. nặng lời với học sinh, thầy còn bảo “mấy đứa bay,
con trai thì phải nghịch nhưng vưa vưa thôi”. Đến
“Năng, năng…năng mồ…” đó là ấn tượng đầu khi tôi ra trường còn được thầy kể lại, không biết
tiên về một thầy giáo già mà thế hệ học sinh chuyên bao nhiêu lần thầy ngồi Hội đồng kỷ luật để nói đỡ
lý của chúng tôi không bao giờ quên. Thầy Đinh cho những trò phá phách của lớp chúng tôi. Thầy
Nho Kiểu, thầy dạy lớp chúng tôi không nhiều, còn có một quan điểm mà tôi còn nhớ, đó là không
thầy chủ yếu tham gia bồi dưỡng đội tuyển nhưng bao giờ nói từ dốt với học sinh, dù học hành có cá
những hình ảnh về một người thầy giản dị, giọng biệt đến đâu. Con người thầy là vậy, giản dị, bao
nói thì đặc sệt Hương Sơn cùng với dáng vẻ tài tử, dung và thông cảm cho học trò, đặc biệt lũ học sinh
7373