Page 148 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 148

Quê Hương và Tình Yêu

            diễn tả lại hoặc viết ra từng chi tiết rõ ràng và không hề lẫn
            lộn.
               Tôi đã thi đậu bằng Tiểu học với kết quả hạng tối ưu.
            Tôi chưa biết hãnh diện về thành tựu của mình, nhưng mẹ
            tôi và thầy Nghĩa thì vui mừng khôn xiết. Trong làng Ngô
            Xá ngoài tôi, Hường xóm Chùa, Phúc xóm Chợ đậu bình
            thứ mà bà con họ hàng khao cỗ, ăn mừng to lắm. Biết mẹ
            tôi hơi buồn và phân vân về điều này, thầy Nghĩa gợi ý mẹ
            nên nghỉ chợ vài ngày, cả hai nhà đi thuyền lên chợ Sãi,
            xuống chợ Chùa ( ở Vĩnh Lại ) vừa du ngoạn thay cho ăn
            mừng tôi đỗ đạt, vừa để mẹ mua hàng sĩ về bán lẽ ở chợ
            Ngô Xá. Tôi và anh Bảo mau mắn tán đồng, thế là cuộc du
            ngoạn bằng thuyền được thực hiện. Mẹ tôi vui vẻ, tươi tắn
            hẳn lên. Mẹ cười vui và nói chuyện liên hồi. Chuyện xưa.
            Chuyện nay. Chuyện đông-tây-kim-cỗ. Sôi nổi nhất là lúc
            mẹ và thầy tranh luận về Tự Lực Văn Đoàn, về những nhà
            văn lớn như Nhất Linh, Khái Hưng, Hoàng Đạo Thầy cầm
            lái. Chị Thiện đằng mũi. Mẹ, anh Bảo và tôi là những tay
            chèo tài tử. Con thuyền nhẹ nhàng lướt sóng. Anh Bảo và
            tôi tha hồ ngắm trời-trăng-mây-nước. Những hàng tre xanh
            dọc hai bờ Vĩnh Định lùi dần về sau khi con thuyền băng
            băng  lướt  tới.  Những  đám  mây  trôi  bàng  bạc  lững  lờ.
            Những đàn chim di nhắm vùng biển xanh sãi cánh. Tôi liên
            tưởng đến một khung trời xa lạ nào đó, rất mơ hồ và hư ảo
            nên tự nhủ lòng những giây phút này đây phải  được trân
            trọng gìn giữ ngàn đời.
               Với mãnh bằng Tiểu học hạng tối ưu, với thân thế mù
            mờ nữa Tây, nữa Việt, bổng dưng tôi được nhiều người biết
            đến. Viện mồ côi. Hội từ thiện. Nhiều Tổ Chức, Đoàn Hội
            muốn  nhận  nuôi  dưỡng  hoặc  bão  trợ  cho  tôi.  Một  buổi
            chiều Hè, sau khi đi chơi thả diều với anh Bảo ở đồng Lườn
            về, tôi thấy mẹ và thầy Nghĩa đang tiếp chuyện  ông cố đạo
            người  Pháp.Thầy  nói  chuyện  với  ông  cố  đạo  bằng  tiếng
            Tây. Ông cố đạo nói chuyện với mẹ bằng tiếng Việt. Tôi lễ
            phép cúi chào. Tôi rất đổi ngạc nhiên khi mắt mẹ rực sáng,
            long lanh pha lẫn oán hờn, phẫn hận. Tôi  không hiểu và
            không nên hiểu chuyện người lớn. Tôi len lén trở ra và đi

                                       147
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153