Page 150 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 150

Quê Hương và Tình Yêu

            có anh nữa anh Bảo ơi, niềm tin yêu thương nhớ ngút ngàn.
            Tôi có một thuở học trò vàng son trong một đất nước thanh
            bình, an lạc. Tiếc thay, thuở thanh bình ấy đã đi qua rất vội
            vàng ngắn ngủi. Khi nền đệ nhất cọng hòa cáo chung thì
            chiến tranh đã manh nha trở lại. Chiến tranh giữa hai nước
            có  cùng  một  Việt  Nam  yêu  quý.  Chiến  tranh  ý  thức  hệ
            Quốc Gia và Cộng sản giữa những người Việt Nam máu đỏ
            da vàng. Từ 1964 ở làng Ngô Xá đêm đêm có những du
            kích mò về hoạt động. Họ không ai xa lạ, nào cu Út con
            chú Sừng, thằng Mao con ông Lạc, Lài bọ ngựa con thím
            Sen, những bạn làng cùng trang lứa, hơn một lần cùng nhau
            học đánh vần quốc ngữ và viết chữ bằng thanh tre trên sân
            đất nhà thầy Nghĩa. Họ là những anh chị du kích khờ khạo,
            không phân rõ chánh tà, cuồng tín đến nổi chém giết, thủ
            tiêu ngay cả người thân, họ hàng của mình. Mẹ tôi rất lo
            lắng về việc vài ba đêm du kích mò về thu thuế hoặc bắn
            giết  ai  đó  ở trong làng.  Thế  là mẹ  tôi dọn lên thành phố
            Quảng Trị, mở quầy hàng buôn bán nhỏ ở chợ tỉnh lỵ, phần
            lo cho tôi ăn học, phần thoát ra khỏi màn đêm tăm tối nghẹt
            thở ở làng quê. Mỗi cuối tuần anh Bảo và tôi về làng sum
            họp với thầy và chị Thiện.
               Tôi bước vào tuổi mười tám trăng tròn, biết mộng mơ
            và nhung nhớ. Lần đầu nhận được thư tỏ tình của nam sinh
            cùng học lớp đệ nhị C tôi thẩn thờ, bối tối. Tôi suy nghĩ
            mông lung. Rất nhiều người đã gặp, đã tán tỉnh tôi, nhưng
            trong thế giới đàn ông người mà tôi xa xót mong chờ, quay
            quắt  nhớ thương, xúc động bồi  hồi  lại  chính  là anh Bảo.
            Anh đích thực là niềm tủi thân của tôi, là bóng sung mát mẻ
            cho tôi trú ngụ những trưa hè. Không ai lý giải được tình
            yêu, riêng tôi chiêm nghiệm được rằng anh Bảo gần tôi lắm
            nhưng  cũng  xa  cách  tôi  ngút  ngàn,  anh  rất  quen  thuộc
            nhưng  cũng  rất  lạ  lẫm.  Tôi  có  thể  biết  mọi  điều  về  anh
            nhưng cò thể không hiểu gì về anh cả. Anh Bảo -Một thế
            giới  bí  ẩn và quyến rũ lạ thường. Mẹ  tôi nói  anh Bảo là
            mẫu đàn ông bất khuất, có tinh thần trách nhiệm, lại có số
            đào hoa. Thông thường ai có máu nghệ sĩ đều lăng nhăng
            với số đào hoa thiên định.Mẹ nói thế làm tôi lo quá. Một

                                       149
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155