Page 276 - Phẩm Tam Quốc
P. 276

§27. TIẾN THOÁI HẾT CHỖ TỰA

                  Về mặt chính trị, Tào Tháo đang từng bước dần tới đích, thì Tuân Úc –
               người bạn thân thiết nhất lại hát điệu phản và qua đời rất thần bí! Sự việc này

               đã xôn xao một thời, khắp nơi bàn tán. Lời ghi trong chính sử lại mơ hồ, câu
               chuyện ngày một khó hiểu hơn. Vậy đằng sau sự kiện này đang ẩn giấu điều
               gì? Vì sao Tuân Úc lại quyết liệt với Tào Tháo như vậy? Điều đó liên quan gì
               tới việc Tào Tháo được phong công kiến quốc hay có ẩn ý gì?

                  Tập trước chúng ta đã nói, Đổng Chiêu và những người khác đang tạo dư
               luận giữa triều đình, chủ trương Tào Tháo được tiến tước quốc công. Đổng
               Chiêu đến gặp riêng Tuân Úc xin ý kiến, kết quả gặp phải đinh. Thực tình thì
               ý nghĩ của bọn Đổng Chiêu rất rõ ràng, không chỉ mong được Tuân Úc giúp
               đỡ, còn mong được Tuân Úc đứng ra lo liệu. Vì Tuân Úc xuất thân danh môn
               Đông Hán, tiếng tăm và ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa, từ Kiến An năm đầu,

               sau khi họ Tào rước thiên tử về Hứa huyện, Tuân Úc luôn là Thượng thư lệnh
               (trước là tạm sau là thực) và “luôn là quan to trong triều”. Thượng thư lệnh
               tức là bí thư trưởng nơi cung đình. Đông Hán chính quy thượng thư, thượng
               thư lệnh là nhân vật đầu não trông coi việc triều chính, tuy không phải chức
               thừa tướng nhưng giống như thừa tướng. Đương nhiên, triều đình của Hán
               Hiến đế đã bị Tào Tháo khống chế. Kiến An năm thứ XIII bản thân Tào Tháo
               đã khôi phục lại chức vụ thừa tướng và tự mình đảm nhiệm, nhưng không thể

               nói Tuân Úc là “thừa tướng không chức thừa tướng”. Bấy giờ Tào Tháo luôn
               luôn đem quân ra ngoài đánh trận, khi hồi quân lại luôn ở Nghiệp Thành.
               Triều chính hàng ngày thường giao Tuân Úc. Tuân Úc giúp Tào lo toan triều
               chính, coi giữ hoàng đế. Cái gọi là “Cư trung đặc trọng” có nghĩa như thế này
               (cư trung, là làm quan trong triều; đặc trọng, tức là chức vị thừa tướng).

                  Tuân Úc không chỉ giúp Tào trông nhà coi cửa, mà còn giúp tìm mưu định
               kế. Mỗi khi ra ngoài chinh chiến có vấn đề, họ Tào thường có thư về hỏi
               Tuân Úc. Tuân Úc cũng luôn có biện pháp, quyết sách giúp đỡ. Tuân Úc có
               vai trò chẳng khác gì Quách Gia, Giả Hủ theo quân ra trận. Cũng tức là nói,
               với Tào Tháo, Tuân Úc giống như Tiêu Hà và Trương Lương. So với Đổng

               Chiêu trong việc nghị án phong công kiến quốc thì Tuân Úc rõ ràng là thích
               hợp hơn nhiều và quan trọng hơn nhiều.

                  Nhưng Tuân Úc đã phản đối. Xét về ngữ khí câu nói “quân tử yêu người
               bằng đức, như vậy không tiện”, đó là câu mà Tuân Úc muốn nói với bọn
               Đổng Chiêu. Nhưng bằng vào sự thông minh hiểu biết, hẳn Tuân Úc biết rõ
               việc phong công kiến quốc bề ngoài là kiến nghị của Đổng Chiêu nhưng thực
   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281