Page 277 - Phẩm Tam Quốc
P. 277

chất là ý muốn của Tào Tháo. Việc “bí mật hỏi riêng” của bọn Đổng Chiêu,

               thực chất là sự thăm dò giúp Tào Tháo. Vì vậy lời nói của Tuân Úc là lời nói
               để Tào Tháo nghe. Nhưng để lui lại một đường rút, Tuân Úc vờ như không
               biết đó là ý của Tào Tháo, mong Tào Tháo nghe ra mà xuống ngựa, ngăn
               hành động của bọn Trương Chiêu. Nhưng Tào Tháo vốn đã có quyết tâm, đâu
               còn chịu nghe! Kết quả không những vô cùng thất vọng, mà còn sinh bực
               dọc, cách nói trong Tuân Úc truyện là “Thái tổ trong lòng vô cùng bực dọc”.

                  Tào Tháo rất tức giận, hậu quả thật nghiêm trọng. Đúng lúc này lại phải
               Nam chinh Tôn Quyền, Tào Tháo dâng biểu lên triều để Tuân Úc lĩnh quân ở
               huyện Tiêu (nay là thị trấn Hào Xuyên, An Huy), với chức vụ là Thị trung
               kiêm Quang Lộc đại phu “tham thừa tướng quân sự”, nhưng thực tế là phế bỏ

               chức Thượng thư lệnh của Tuân Úc! Tuân Úc theo quân đến Thọ Xuân (nay
               là huyện Thọ, An Huy) thì ngã bệnh. Sau đó không lâu qua đời rất khó hiểu ở
               tuổi năm mươi.

                  Qua cái chết của Tuân Úc có hai cách nói. 1- Buồn rầu mà chết. 2- Bị bức
               phải  tự  sát.  Cách  nói  thứ  nhất  như  truyện  Tuân  Úc  trong  Tam  quốc  chí,
               “Buồn dẫn đến chết”. Cách nói sau như trích dẫn Ngụy thị Xuân Thu của Bùi
               Tùng Chi, nói Tào Tháo gửi cho Tuân Úc một hộp thức ăn. Tuân Úc mở hộp
               thấy không có gì nên đã uống thuốc độc, tự sát. Chuyện này đã xôn xao một
               thời, khắp nơi bàn tán. Lòi trích dẫn Hiên đế Xuân Thu của Bùi Tùng Chi

               nói, sau khi Tuân Úc chết, có người thoát khỏi Thọ Xuân đến báo với Tôn
               Quyền rằng: “Tào Tháo muốn Tuân Úc mưu sát Phục hoàng hậu. Tuân Úc
               không chịu nên đã tự sát”.
                  Đương nhiên đó là lời đồn. Nhưng chúng ta cũng rất muốn biết cuối cùng

               vì sao Tuân Úc chết? Vì sao về sau Tào Tháo và Tuân Úc lại đến đoạn ấy?
               Đằng sau câu chuyện kín như bưng của các sử gia đã ẩn giấu điều gì?
                  Hãy nói chuyện “Hiến đế Xuân Thu” trước. Chuyện kể, Kiến An năm thứ

               V (Công nguyên năm 200), Xa Kỵ tướng quân Đổng Thừa bị giết vì “giấu
               chiếu trong đai áo”, Phục hoàng hậu viết thư cho cha là Phục Hoàn Đồn Kỵ
               hiệu úy, nói Tào Tháo giết Đổng Thừa, hoàng thượng vô cùng phẫn nộ. Phục
               Hoàn nhận thư và đưa cho Tuân Úc xem, Tuân Úc xem xong thấy bực dọc
               nhưng không nói câu nào. Về sau bức thư đó lại rơi vào tay Tào Tháo, nghe
               đâu người cậu của Phục Hoàn là Phàn Phổ đã niêm phong thư đó và gửi cho
               Tào  Tháo.  Tuân  Úc  lấy  làm  lo  ngại,  từ  huyện  Hứa  chạy  thẳng  về  Nghiệp

               Thành,  kiến  nghị  với  Tào  Tháo  việc  gả  con  cho  hoàng  đế.  Tào  Tháo  nói,
               “trong cung đã có hoàng hậu rồi! Sao lại có thể gả con gái cho hoàng thượng?
   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282