Page 278 - Phẩm Tam Quốc
P. 278

Hơn nữa, Tào Tháo dựa vào chiến công lên làm thừa tướng, chẳng nhẽ lại

               muốn dựa vào quan hệ chiếc đai quần sao? Tuân Úc nói, Phục hoàng hậu
               không có con trai, bản tính hung tàn, tâm địa độc ác. Trong thư gửi cho Phục
               Hoàn  lời  lẽ  khó  nghe,  công  kích  thừa  tướng  độc  ác,  có  thể  phế  bỏ  hoàng
               hậu!” Tháo hỏi có chuyện đó? Vì sao túc hạ không nói sớm? Tuân Úc làm bộ
               kinh ngạc, đã nói rồi mà! Tào Tháo nói, việc lớn như vậy, ta quên sao được?
               Tuân Úc lại kinh ngạc, có thể là chưa nói chăng? À, à, nhớ ra rồi! Chẳng phải
               lúc đó minh công còn tác chiến với Viên Thiệu ở Quan Độ sao? Úc không

               muốn thêm phần lo nghĩ cho minh công nên chưa nói. Tào Tháo lại hỏi, vậy
               sau trận chiến Quan Độ sao không nói? Tuân Úc yên lặng và đành phải nhận
               tội vì sai lầm. Kết quả Thái tổ đã hận Úc”.

                  Chuyện  này  không  đúng.  Bùi  Tùng  Chi  đã  nói:  “đối  với  người  thường
               cũng  không  như  vậy”,  huống  chi  đây  là  Tuân  Úc.  Hơn  nữa  án  giấu  chiếu
               trong đai áo của Đổng Thừa xảy ra tháng giêng Kiến An năm thứ V, tháng
               mười một Kiến An năm thứ XIX, Phục hoàng hậu bị giết. Hai sự kiện cách
               nhau mười lăm năm, làm sao có thể giấu thư lâu như vậy? Cuối Kiến An năm
               thứ XVII Tuân Úc mất, vậy ông ta đến nói chuyện với Tào Tháo vào lúc nào?
               Chậm nhất cũng là tháng mười năm đó, trước lúc Tào Tháo Nam chinh đánh

               Tôn Quyền. Vậy thì vì sao phải hai năm sau Tào Tháo mới giết Phục hoàng
               hậu? Kỳ thực, không chỉ chuyện Tuân Úc là giả mà ngay cả án “giấu chiếu
               trong đai áo” của Đổng Thừa và án lá thư của Phục hoàng hậu đều đáng nghi
               ngờ. Trong tập Mơ xanh uống rượu, tôi đã nói về nghi án giấu chiếu trong đai
               áo. Trong Tam Quốc sử thoại, ngài Lã Tư Miễn cũng đã phân tích về nghi án

               Phục hoàng hậu. Để làm rõ câu chuyện, chúng ta còn phải nhắc tới nó một
               lần nữa.
                  Theo Tam quốc chí – Vũ đế kỷ, tháng mười một Kiến An năm thứ XIX
               (Công nguyên năm 214) có án mười bốn năm trước Phục hoàng hậu có thư

               cho cha là Phục Hoàn Đồn Kỵ hiệu úy, hoàng hậu bị phế, bị xử tội chết, anh
               em đều bị giết sạch. Sự việc xảy ra như thế nào đã được mô tả tương đối rõ
               trong lời chú dẫn Tào Man truyện của Bùi Tùng Chi. Tào Man truyện nói:
               bấy giờ Tào Tháo phái Hoa Hâm – người đảm nhiệm chức Thượng thư lệnh
               thay  Tuân  Úc  đem  quân  đi  bắt  hoàng  hậu,  hoàng  hậu  đóng  cửa  trốn  sau
               tường. Hoa Hâm phá cửa, làm sập tường, lôi hoàng hậu ra ngoài! Lúc này

               hoàng đế đang ngồi cùng Ngự sử đại phu Si Lự, hoàng hậu đi chân không,
               tóc tai rối bời, kéo tay hoàng đế nói, không thể cứu được thiếp sao? Hoàng đế
               nói, trẫm cũng chưa biết tính mạng của trẫm sẽ kết thúc lúc nào, còn quay
               sang nói với Si Lự, Si công dưới gầm trời này có chuyện thế sao? Si Lự nói
   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283