Page 314 - Phẩm Tam Quốc
P. 314

Ngô Chất thực lợi hại. Phe cánh Tào Thực coi Ngô Chất như cái đinh trong

               mắt, họ luôn chú ý đến từng hành động của Ngô Chất. Theo chú dẫn Thế ngữ
               của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Tào Thực truyện, một lần Tào Phi
               ngầm đưa Ngô Chất vào trong phủ bằng cái sọt vứt đi (sọt được đan bằng
               nhánh cây leo, nhành trúc hoặc cành liễu) để bàn cách đối phó Tào Thực,
               Dương Tu phát hiện, đem chuyện báo với Tào Tháo. Có điều lúc đó không
               kịp xét, nên cho qua, Tào Phi thấy căng thẳng, hỏi Ngô Chất nên làm thế
               nào? Ngô Chất nói: sợ gì! Cứ thế mà làm là xong. Sau đó mấy hôm, Tào Phi

               lại cho khênh “sọt” vào phủ. Dương Tu lại đi báo cáo. Lập tức có người đến
               tra xét. Khi mở ra thì trong sọt toàn là lụa, kết quả “Thái Tổ bắt đầu nghi
               ngờ”. Nghi vấn điều gì? Nghi ngờ Tào Thực, Dương Tu và những người khác
               âm mưu hãm hại Tào Phi.

                  Hiển nhiên là Ngô Chất thành công, vì ông không lạ gì Tào Tháo. Ngô
               Chất biết Tào Tháo tuy trọng tài, nhưng còn trọng tình hơn, vì vậy mới để
               Tào Phi “tỏ ra thành tâm”. Ngô Chất còn biết con người Tào Tháo rất đa
               nghi, càng là người thông minh Tào Tháo càng nghi ngờ; vì vậy mới để Tào
               Phi “gây mối nghi ngờ”. Nếu so sánh thì Dương Tu còn kém xa. Dương Tu
               luôn chơi trò thông minh vặt, đưa ra những chủ ý cũ kỹ. Chúng ta đã nói ở

               phần trước, Dương Tu rất thích dò đoán tâm tư của Tào Tháo, tiếc là đoán
               được nhưng không làm được. Theo chú dẫn Thế ngữ của Bùi Tùng Chi trong
               Tam quốc chí – Tào Thực truyện, giống như mình đã đối phó với Tào Tháo,
               Dương Tu giúp Tào Thực dự đoán trước nhiều vấn đề, và viết lời giải. Mỗi
               khi Tào Tháo hỏi đến, Tào Thực liền chọn những đáp án thích hợp đã chuẩn

               bị sẵn và cho người mang đi, mong Tào Tháo có ấn tượng là “tài ba nhạy
               bén”. Nhưng Dương Tu không cẩn thận, không nắm vững các tình tiết, dẫn
               tới “vừa hỏi đã trả lời ngay”. Kết quả là Tào Tháo sinh nghi, Tào Thực có
               thông minh đến mấy cũng không thể nhanh như vậy! Cho người kiểm tra,
               chân tướng rõ ràng. Từ đó Tào Tháo nhìn Tào Thực với con mắt khác và
               cũng ghét cay ghét đắng Dương Tu.

                  Và mọi điều phỏng đoán của Dương Tu chưa phải hoàn toàn chuẩn xác.
               Theo chú dẫn Thế ngữ của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Tào Thực
               truyện, một lần Tào Tháo lệnh anh em Tào Phi, Tào Thực ra khỏi Nghiệp
               Thành làm việc, đồng thời mật lệnh cho lính gác không mở cửa thành. Dương

               Tu đoán đúng ý đồ của Tào Tháo, nên Dương Tu dặn trước Tào Thực, vạn
               nhất lính gác không để ngài ra, ngài đã có vương mệnh, thì cứ giết luôn đi.
               Kết quả Tào Thực ra ngoài còn Tào Phi phải ở lại. Nhưng lần này Tào Tháo
               muốn khảo sát tổng hợp về hai đứa con của mình. Xem xét về tài và quan
   309   310   311   312   313   314   315   316   317   318   319