Page 316 - Phẩm Tam Quốc
P. 316
mãi!
Bây giờ mới thấy rõ, Hiến Anh đã buồn bã mà nói ra điều đó. Tháng mười
Kiến An năm thứ XXII (Công nguyên năm 217), Tào Phi được lập làm thái
tử, tháng giêng Kiến An năm thứ XXV (Công nguyên năm 220) kế thừa ngôi
vua, cùng tháng mười năm đó bức Hán Hiến đế nhường ngôi, sau sáu năm
yên vị ở ngôi hoàng đế, Hoàng Sơ năm thứ VII (Công nguyên năm 226) tạ
thế, thọ bốn mươi tuổi. Bốn mươi nhăm năm sau khi Tào Phi qua đời, tức là
Tấn Vũ đế Thái Thủy năm đầu (Công nguyên năm 265) Ngụy vong.
Đương nhiên, việc Tào Phi vui mừng hớn hở lúc đó không phải là nguyên
nhân khiến Ngụy đoản mệnh, mà chính là vấn đề chế độ. Cần phải chỉ ra
rằng, một trong những nguyên nhân khiến Tào Phi “cướp Hán” thành công là
do đã thi hành cửu phẩm trung chính chế, cụ thể là để sĩ tộc lũng đoạn quan
trường. Tào Phi coi đó là phiếu bảo đảm để được sĩ tộc ủng hộ. Nhưng tiếc là
thành cũng do Tiêu Hà mà bại cũng do Tiêu Hà. Cuối cùng thì Tào Ngụy
cũng mất trong tay sĩ tộc. Ngược lại, chính quyền Thục Hán lại thi hành chế
độ Hán sơ, bỏ cửu phẩm trung chính chế kết quả không được sĩ tộc ủng hộ,
nên cũng diệt vong. Cho nên, chế độ đó là nguyên nhân Ngụy vong, cũng là
nguyên nhân Thục vong.
Có điều lúc này nên quay lại nhìn đến Tôn – Lưu. Sau trận chiến Xích
Bích, Lưu Bị và Tôn Quyền như thế nào? Họ làm gì để phát triển lực lượng
của mình? Trong quá trình đó, họ có còn là một liên minh vững chắc như ban
đầu để chống lại Tào Tháo không?