Page 317 - Phẩm Tam Quốc
P. 317

§31. NHÂN YẾU MÀ VÀO

                  Sau trận chiến Xích Bích, Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền chia ba Kinh
               châu, và mục tiêu tranh giành lại là Ích châu, Lưu Bị giành thắng lợi cuối

               cùng. Vì sao Lưu Bị có thể giành thắng lợi trong cuộc tranh chấp này? Vì sao
               Tào Tháo và Tôn Quyền lại chẳng được gì ? Lưu Chương nguyên ở Ích châu
               vì sao lại để mất địa bàn?
                  Sau trận chiến Xích Bích, lại là chiến tranh, mặc cả, thỏa thuận, cuối cùng

               Lưu  Bị  chiếm  được  một  nửa  quận  Nam  và  bốn  quận:  Vũ  Lăng  (trị  sở  ở
               Thường  Đức  ngày  nay);  Trường  Sa  (trị  sở  tại  Trường  Sa  ngày  nay);  Quế
               Dương (trị sở ở Sâm Châu ngày nay); Linh Lăng (trị sở tại Linh Lăng ngày
               nay),  lên  làm  Kinh  châu  mục;  Chu  Du  công  phá  Giang  Lăng,  Tôn  Quyền
               khống  chế  tây  từ  Di  Lăng  (nay  là  Nghi  Xương,  Hà  Bắc)  đông  đến  phòng
               tuyến Trường Giang của Tam Dương (này là Cửu Giang, Giang Tây), chiếm

               cả  quận  Giang  Hạ;  Tào  Tháo  lui  về  phương  Bắc,  vẫn  chiếm  quận  Nam
               Dương và một nửa quận Nam, trung tâm là Tương Dương. Tào, Lưu, Tôn
               chia ba Kinh châu. Lúc đó, chẳng ai nuốt được ai, họ có ý đánh vào Ích châu.
                  Ích châu bao gồm Hán Trung, Quảng Hán, Ba quận, Thục quận, là một

               trong hai châu lớn nhất Đông Hán, ruộng đất phì nhiêu bát ngát, còn gọi là
               đất nước thiên phủ. Thêm vào đó, người chủ là Lưu Chương không mấy bản
               lĩnh, sẽ giữ không nổi, chẳng khác gì con dê mà bầy lang sói muốn ăn tươi
               nuốt sống. Sau hồi tranh đoạt, Lưu Bị lấy được Ích châu, Tôn, Tào hụt hẫng.
               Từ đây hình thành ba nước theo thế chân vạc. Chúng ta đều biết, Lưu Bị ở thế

               yếu nhất trong ba nhà, chiếm hữu bốn quận Kinh châu cũng là nơi nghèo khổ
               nhất. Nhưng người mạnh thì về không, người yếu lại được, vì sao như vậy?
                  Có bốn nguyên nhân.

                  Thứ nhất, Tôn Quyền có khó khăn. Sau khi lấy Thục, Tôn Quyền có hai
               con đường. 1- Lên bắc qua An Khang vào Hán Trung. 2- Theo đường nam
               dọc  theo  Trường  Giang,  Tây  tiến.  Nhưng  hai  đường  này  đều  bị  tắc.  Theo
               đường nam phải đi qua địa bàn của Lưu Bị; lên miền Bắc, Tào Tháo không

               chấp nhận. Tôn Quyền có biện pháp là liên hợp với Lưu Bị, cùng nhau lấy
               Thục. Theo Tam quốc chí – Tiên chủ truyện, lúc đó Lưu Bị, em rể của Tôn
               Quyền đã thương lượng với thủ hạ, có người bằng lòng, vì nếu không, Tôn
               Quyền sẽ không thể vượt qua địa bàn chúng ta, chiếm lĩnh Ích châu, Ích châu
               đã  là  của  chúng  ta  rồi  (Ngô  không  thể  vượt  Kinh  để  có  Thục).  Nhưng  có
               người tên là Ân Quan lại không đồng ý, Ân Quan nói: Kinh châu liên hợp
   312   313   314   315   316   317   318   319   320   321   322