Page 318 - Phẩm Tam Quốc
P. 318

đánh Thục, chúng ta nhất định là quân tiên phong. Lấy được Ích châu thì tốt,

               nếu không lấy được, quân Đông Ngô ở mặt sau, chúng ta lâm vào thế ba mặt
               đều có địch.
                  Ân Quan nói đúng ý nghĩ của Tôn Quyền. Liên hợp lấy Thục cái gì? Thực
               ra chỉ muốn điều Lưu Bị ra khỏi Kinh châu, đương nhiên, Lưu Bị sẽ không bị

               lừa. Ngay cả khi liên hợp lấy Thục thành công, Lưu Bị cũng không muốn.
               Theo chú dẫn Hiến đế Thiên Thu của Bùi Tùng Chi nói: ý của Lưu Bị là
               “muốn tự mình lấy Thục” sao có thể hợp tác cùng Tôn Quyền? Có điều lúc
               đó không thể đắc tội với Tôn Quyền. Và rồi Ân Quan lại hiến kế, chúng ta
               ủng hộ Tôn Quyền đánh Thục, nhưng không ra quân. Cho hay chúng ta vừa
               lấy bốn quận, tình thế chưa ổn định, không thể khinh suất manh động và chắc

               họ cũng không dám vượt qua phòng tuyến của chúng ta để lấy Thục. Lưu Bị
               theo kế đó, quả nhiên Tôn Quyển đã vứt bỏ ý định của mình (Tiên chủ nghe
               theo, Quyền đã bỏ kế).

                  Đó là cách nói trong Tiên chủ truyện. Tình hình thực tế có thể còn phức
               tạp hơn. Theo lời chú dẫn Hiến đế Xuân Thu của Bùi Tùng Chi về chuyện đó,
               bấy giờ Lưu Bị có thư trả lời Tôn Quyền, nêu ra hai lí do không thể đánh
               Thục. 1- Thục dân giàu nước mạnh, dễ giữ khó lấy, e là Ngô Khởi, Tôn Vũ
               cũng khó đối phó. 2- Quân Tào Thào lớn mạnh còn đó, Kinh Ngô cần phải
               liên hợp với Thục (Lưu Chương) với Hán (Trương Lỗ), không thể để Tào

               Tháo có cơ hội. Lưu Bị nói, Tào Tháo tuy là gian tặc dã tâm to lớn (không coi
               vua ra gì), nhưng bề ngoài vẫn là tôn phụng thiên tử, về danh nghĩa vẫn là
               thần tử Đại Hán (có tiếng là thờ vua), có ưu thế về mặt chính trị. Có người
               nói: Tào Tháo thất lợi ở Xích Bích, sức cùng lực kiệt, hùng tâm tráng khí mất
               sạch, kỳ thực không phải. Nay, Tào Tháo “thiên hạ chia ba đã có hai phần”,
               lại đang chuẩn bị “cho ngựa uống nước ở biển cả, xem duyệt binh ở Ngô
               Cối”,  sao  có  thể  ngồi  nhà  chờ  chết  (đâu  chịu  ngồi  yên  đến  lúc  già)?  Nếu

               chúng ta cùng Lưu Chương, Trương Lỗ tàn sát lẫn nhau, Tào Tháo nhất định
               sẽ nhân yếu mà vào, đây không phải là kế lâu dài.
                  Đương nhiên là Tôn Quyền không ăn phải bả, vẫn cử Phấn Vũ tướng quân

               Tôn Du đến đóng quân ở Hạ Khẩu. Tất nhiên, Lưu Bị sẽ không để Tôn Du đi
               qua, và thi hành đường lối cương nhu. Theo Tam quốc chí – Lỗ Túc truyện,
               Lưu Bị lại gửi thư cho Tôn Quyền, nói: Lưu Bị tôi và Lưu Chương đều vì tôn
               thất Đại Hán, đồng tâm hợp hiệp lực phò trợ vương triều Đại Hán. Nay Lưu
               Chương đắc tội với tướng quân, Lưu Bị hết sức lo sợ, mong tướng quân rộng
               lòng khoan dung. Còn như việc đánh lấy Ích châu, Lưu Bị này thực không thể
   313   314   315   316   317   318   319   320   321   322   323