Page 319 - Phẩm Tam Quốc
P. 319

nghe theo. Nếu tướng quân không tha cho Lưu Chương thì Lưu Bị đành phải

               xoã tóc vào núi ẩn cư.
                  Đương nhiên đó chỉ là cái kim giấu trong bọc, đi đôi với nó phải có những
               hành động quân sự tương ứng! Lưu Bị phái Quan Vũ ra đóng quân ở Giang
               Lăng, Trương Phi ra Tỉ Quy, Gia Cát Lượng ra Nam quận, còn mình thì đến

               Chiêm Lăng. Tôn Quyền đã hiểu, liền để Tôn Du lui quân. Nhưng khi Tôn
               Du  vừa  đi  khỏi,  Lưu  Bị  có  ý  đánh  luôn  Ích  châu.  Kiến  An  năm  thứ  XVI
               (Công nguyên năm 211), Lưu Bị dẫn quân vào Thục. Theo Tam quốc chí –
               Lỗ Túc truyện, Tôn Quyền biết tin đã chửi ầm lên, nói Lưu Bị là giảo hoạt
               dám dùng gian kế (đồ mọi rợ dám dối trá).

                  Trên lập trường của riêng mình, Tôn Quyền đã nói vậy. Nhưng với lập
               trường của Lưu Bị có thể là “binh không thể không dối trá”. Không hề có
               chuyện trượng nghĩa hay không, thành thực hay không. Không thể nói Ích
               châu  là  nơi  Tôn  Quyền  cần  lấy,  Lưu  Bị  không  thể  lấy?  Chỉ  có  điều  Tôn

               Quyền muốn lấy Ích châu là rất khó khăn, còn Lưu Bị thì thuận lợi hơn nhiều.
               Lưu Bị tuy có thuận lợi, nhưng Ích châu là của người khác, sao có thể muốn
               lấy là lấy được ngay?

                  Cần  phải  nói  tới  nguyên  nhân  thứ  hai  mà  Lưu  Bị  có  trong  tay  –  Lưu
               Chương ươn hèn.
                  Quả thực Lưu Chương tương đối ươn hèn, hoặc nói là tương đối ôn hòa,
               nhu nhược. Lưu Chương giống Lưu Biểu chỉ muốn giữ lấy ba tấc đất của

               mình. Nhưng bất hạnh là cả hai đều giống nhau, đều không giữ được. Theo
               Tam quốc chí – Tiên chủ truyện, Kiến An năm thứ XVI (Công nguyên năm
               211), Lưu Chương nghe nói Tào Tháo muốn Tây chinh Trương Lỗ (thực tình
               là muốn Mã Siêu, Hàn Toại làm phản, đã nói ở tập Giữa đường phải bỏ), cảm
               thấy hoang mang lo sợ. Lúc đó bộ hạ là Trương Tùng chạy đến nói, Tào công
               là vô địch thiên hạ! Một khi lại có thêm quân nhu và quân lính của Trương

               Lỗ, tới đánh Ích châu, thử hỏi ai là người chống cự nổi? Lưu Chương nói:
               không thấy ta cũng đang rất buồn sao? Trương Tùng nói: có thể dựa vào Lưu
               Dự Châu. Lưu Dự Châu là người nhà của tướng quân, là đối thủ sống chết
               với Tào Tháo, lại giỏi dùng binh, chi bằng mời ông ta đi đánh Trương Lỗ.
               Đánh xong Trương Lỗ, Ích châu sẽ hùng mạnh, sợ gì Tào Tháo đến đánh.
               Lưu Chương thấy có lí, nên nghe theo Trương Tùng, cử Pháp Chính đem bốn
               ngàn quân, nghênh đón Lưu Bị.

                  Ý của Trương Tùng chỉ có lợi cho bên ngoài, chí ít cũng là ý kiến chẳng
               hay ho gì! Lưu Bị vốn là “thiên hạ kiêu hùng”, ai mà chẳng biết, mời Lưu Bị
   314   315   316   317   318   319   320   321   322   323   324