Page 451 - Phẩm Tam Quốc
P. 451

§43. MÂY GIÓ GẶP NHAU

                  Giống như Lưu Bị sáng lập nên Thục Hán, cha con Tôn Kiên, Tôn Sách
               dựng nên một chính quyền ngoại lại, còn chưa vững trên đất Giang Đông.

               Lúc trong ngoài còn phức tạp, nguy cơ bốn phía, Tôn Quyền đã phải thay thế
               cầm quyền khi mới mười tám tuổi. Tôn Quyền không chỉ đứng vững bằng đôi
               chân của mình, còn phát triển “bá nghiệp” của cha, anh thành “đế nghiệp”,
               cùng Tào Ngụy, Thục Hán thành thế chân vạc. Vậy Tôn Quyền đã vượt qua
               khó khăn như thế nào, đã thành công ra sao đây?

                  Chúng ta hãy quay lại nhìn về phía Đông Ngô.
                  Tôn Quyền là chủ Đông Ngô, con đường của Tôn Quyền không hề bằng

               phẳng.
                  Chúng ta đều biết, vào năm Kiến An thứ V (Công nguyên năm 200), Tôn
               Quyền  tiếp  nhận  quyền  lực  và  cơ  nghiệp  của  cha,  anh.  Theo  Tư  trị  thông
               giám khảo dị có thể là vào ngày mồng bốn tháng tư. Lúc này Tôn Quyền mới

               mười tám tuổi, theo lễ “đội mũ ở tuổi hai mươi” còn “vị thành niên”. Con
               người “vị thành niên” đó có nhiều nét đặc biệt, từ nhỏ đã theo anh cả Tôn
               Sách  Nam  chinh  Bắc  chiến,  mười  lăm  tuổi  là  huyện  trưởng  huyện  Dương
               Tiện  (nay  là  Nghi  Hưng,  Giang  Tô).  Theo  biên  chế  quan  chức  thời  Hán,
               huyện có nhân khẩu trên vạn hộ thì trưởng quan là huyện lệnh huyện chưa đủ

               vạn hộ thì trưởng quan gọi là huyện trưởng. Dương Tiện tuy là huyện nhỏ,
               nhưng huyện trưởng lại là trưởng quan. Có điều, Tôn Quyền mới mười lăm
               tuổi đã làm huyện trưởng, rõ ràng ở phía sau có Tôn Sách, một chỗ dựa vững
               chắc. Lúc này Tôn Sách đã mất, như trời long đất lở. Mới mười tám tuổi, Tôn
               Quyền đã phải nhận một gánh nặng, thực không dễ dàng chút nào. Có người
               nói, Tôn Sách lên ngôi thay cha lúc mười bảy, mười tám tuổi (chưa rõ Tôn
               Kiên mất vào năm nào, xem Tự Trị thông giám khảo dị). Tôn Sách có thể
               thay thế, sao Tôn Quyền lại không? Lý lẽ thật đơn giản. Sau lúc Tôn Kiên tạ

               thế, quân đội vào tay Viên Thuật, Tôn Sách không còn gì. Tôn Quyền tiếp
               nhận một chính quyền cát cứ một vùng có quy mô. Tôn Sách tay trắng dựng
               nghiệp, gánh nặng tâm lý nhỏ hơn. Tôn Quyền tiếp tục phát triển, gánh nặng
               tâm lý có phần lớn hơn. Chưa nói tới cái khác, chỉ riêng việc có điều khiển
               được các cựu thần lão tướng của Tôn Sách hay không, đã thành một vấn đề.

                  Tình hình lúc Tôn Quyền thay thế cũng không tốt. Ở cuối thiên Tam quốc
               chí – Tôn Sách truyện, có mấy lời của Tôn Thịnh, miêu tả chính xác chính
               quyền  lúc  Tôn  Quyền  tiếp  nhận,  “nghiệp  không  có  tích  đức  cơ  bản,  bang
   446   447   448   449   450   451   452   453   454   455   456