Page 467 - Phẩm Tam Quốc
P. 467
thuyền”; năm thứ XII lại đánh Hoàng Tổ, kết quả “dân chúng đến hàng”, năm
thứ XIII, lần thứ ba đánh Hoàng Tổ, kết quả là “đánh vào thành” và “bắt kẻ
cầm đầu”; năm thứ XIV đánh Tào Nhân, kết quả “Nhân bỏ thành mà chạy”;
năm thứ XIX đánh Hoàn thành, kết quả là “phá thành”. Được như vậy, vì
“binh không manh động”.
Duy còn một điều mọi người thấy khó hiểu là trận chiến Xích Bích.
Đúng. Nhiều người lấy làm khó hiểu vì sao Tôn Quyền lại liên Lưu chống
Tào. Thứ nhất, cuộc chiến vốn chẳng có liên can gì, nhưng vì sao Tôn Quyền
lại phải nhảy vào hố nước đó? Thứ hai, cuộc chiến đó không chắc thắng, vì
sao Tôn Quyền phải mạo hiểm? Thứ ba, cuộc chiến đó một bên không thân
thiết (Lưu Bị), một bên không lễ tiết (Tào Tháo) thì vì sao Tôn Quyền lại
nghiêng về một bên? Vì vậy, nhiều người cho rằng Tôn Quyền bị Lỗ Túc,
Chu Du, Gia Cát Lượng kéo xuống nước, việc hình thành liên minh Tôn –
Lưu quy công cho Lỗ Túc, Chu Du và Gia Cát Lượng. Trong quyển đầu
Phẩm Tam Quốc, tôi cũng nói vậy.
Nhưng lúc này có thể nói với mọi người, người tạo dựng chính, liên minh
Tôn – Lưu là Tôn Quyền, không phải Lưu Bị, không phải Khổng Minh,
không phải Lỗ Túc, không phải Chu Du. Thực tế thì mấy truyện trong Tam
quốc chí đã nói rất rõ. Ngô chủ truyện nói, Chu Du và Lỗ Túc “Tranh cãi
xong xuôi, ý giống với Quyền”. Chu Du truyện dẫn lời Quyền “Ngài nói rất
rõ, hợp ý cô đây”; Lỗ Túc truyện dẫn lời Tôn Quyền cũng nói, “ý của mọi
người làm cô thất vọng, nay khanh có kế lớn, rất giống ý cô”. Lời chú dẫn
Giang Biểu truyện của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Chu Du truyện
cũng nói, buổi tối Chu Du gặp Tôn Quyền muốn có 5 vạn tinh binh, Tôn
Quyền nói lại “đã chọn 3 vạn người, thuyền lương, chiến cụ đầy đủ”, rồi để
Chu Du, Lỗ Túc và Trình Phổ đi trước, mình hỗ trợ ở Sài Tang. Nếu bọn Chu
Du ra quân thất lợi, Tôn Quyền chuẩn bị sống mái một trận với Tào Tháo (cô
quyết chiến với Mạnh Đức).
Không còn gì rõ ràng hơn, quyết tâm liên Lưu chống Tào không phải ai
khác, mà chính là Tôn Quyền. Nếu không, thì sao Tôn Quyền lại nói, kiến
nghị của bọn Trương Chiêu “khiến cô thất vọng”, lại nói, ý kiến của Lỗ Túc,
Chu Du “chính giống ý cô”, “rất hợp ý cô”? Sao đã chuẩn bị xong cho Chu
Du 3 vạn người, đến thuyền bè, lương thảo, vũ khí cũng đều có đủ? Sao lại có
thể nói với Chu Du “gặp nhau có gì bất lợi sẽ trở lại, cô quyết đấu với Mạnh
Đức một phen”? Rõ ràng là Tôn Quyền đã quyết định. Đôi mắt ngời sáng của
Tôn Quyền đã nhìn thấu qua sông, qua lớp sương mù, tới làn khói nhẹ tận