Page 476 - Phẩm Tam Quốc
P. 476

tuệ, Tôn Quyền dựa vào tình cảm, Lưu Bị dựa vào nghĩa khí, Gia Cát Lượng

               dựa vào pháp chế. Và, chính vì Gia Cát Lượng công khai, công minh, công
               bằng trị nước theo phép, dùng người theo phép, vì vậy trong chính phủ mới
               không có quan lại tham ô (lại không dung gian), ai nấy cần mẫn, quên mình
               vì công việc (cần phải quên mình). Có thể nói, chính phủ của Gia Cát Lượng
               giống chính phủ nhất.

                  Chính phủ của Tào Tháo, Tôn Quyền, Lưu Bị không ra một chính phủ. Tào
               Tháo có chút giống như xa lông, Lưu Bị hơi giống bang hội, đó cũng là ý
               muốn của họ. Bởi vì Tào Tháo, Lưu Bị và cả Tôn Quyền nữa, đều là một quá
               trình từ không đến có, từ nhỏ đến lớn, từ quân phiệt đến đế vương. Tương
               ứng với đó, bộ hạ của họ cũng có một quá trình diễn biến, trước đó là tướng

               quân mạc phủ, sau này mới là triều đình đế vương. Mạc phủ mang nhiều sắc
               thái cá nhân. Quan tính cách thế nào thì mạc phủ cũng có phong cách tương
               tự. Tháo lấy trí nên mạc phủ tựa như xa lông; Bị lấy nghĩa, đương nhiên mạc
               phủ giống bang hội, cũng giống như “cái bang”.

                  Vậy, mạc phủ của Tôn Quyền là thế nào?
                  Giống  một  gia  đình.  Trương  Chiêu  là  “trọng  phụ”,  Chu  Du  là  “huynh

               trưởng”. Địa vị “trọng phụ” của Trương Chiêu được xác định ngay từ thời
               Tôn Sách, chúng ta đã nói tới trong tập “Giang Đông cơ nghiệp”. Chu Du từ
               bé chỉ “chơi bời hữu hảo” với một mình Tôn Sách, hai người từng “thăng
               đường bái mẫu, vô cùng hoà hợp”, là anh em keo sơn. Về sau, mẹ Tôn Quyền
               là Ngô phu nhân đã dặn dò, ta coi Chu Du như con ruột (coi như con), muốn
               Tôn Quyền phải gọi Chu Du là anh (người cùng anh lo việc), trong tập “Để
               trụ giữa dòng nước”, chúng ta đã nói tới. Chu Du cùng Tôn Quyền thân như

               người nhà, cùng Lỗ Túc thân như anh em, vì vậy Tôn Quyền cũng thân tình
               với Lỗ Túc. Thực tế thì Lỗ Túc chạy sang với Tôn Quyền, Tôn Quyển đã chu
               cấp cho mẹ Lỗ Túc quần áo, chăn màn, đồ dùng sinh hoạt, giống như cháu
               đối với thím vậy. Việc này có ghi trong Lỗ Túc truyện, còn Lỗ Túc thì sao?
               Đã nhận mẹ Lã Mông là mẹ, Lỗ Túc và Lã Mông khác gì anh em. Việc này
               có ghi trong Lã Mông truyện. Lã Mông và Lỗ Túc là anh em, Lỗ Túc và Chu

               Du là anh em, Chu Du và Tôn Quyền là anh em, nên gọi là gì? “Anh em liên
               hoàn”.
                  Cũng giống như bên phía Lưu Bị, thân như anh em, trọng tình trọng nghĩa.
               Nói chung là, Lưu Bị trọng nghĩa hơn, Tôn Quyền trọng tình hơn. Có thể đây

               là  sự  khác  biệt  trong  văn  hoá  Nam  và  Bắc.  Người  miền  Nam  trọng  tình,
               người  miền  Bắc  trọng  nghĩa.  Vì  vậy,  quan  hệ  giữa  Lưu  Bị  và  Quan  Vũ,
   471   472   473   474   475   476   477   478   479   480   481