Page 82 - Phẩm Tam Quốc
P. 82

cần phải tiêu diệt những kẻ khác ý. Mục đích tuy khác nhau, nhưng kết quả

               sự việc lại như nhau. Ở chỗ Tào Tháo thì sự việc này không hề có mâu thuẫn,
               vì dã tâm của cá nhân Tào Tháo và đại nghiệp thống nhất đất Nước có mối
               quan  hệ  mật  thiết  với  nhau.  Tào  Tháo  hiểu  rõ,  muốn  thực  hiện  dã  tâm  cá
               nhân, phải thực hiện thống nhất đất nước; chỉ có thực hiện thống nhất đất
               nước, Tháo mới thực hiện được dã tâm cá nhân. Vì vậy, về mặt chiến lược,
               trước đám đông trong triều đình Tào Tháo phải “Phụng thiên tử để lệnh kẻ
               chưa thần phục”, lúc nào thì “Ép thiên tử để lệnh chư hầu” là thủ đoạn là con

               bài. Lúc nào thì giương cờ, lúc nào thì “Ép thiên tử để lệnh chư hầu”, Tào
               Tháo biết rất rõ và làm rất khéo.
                  Huống chi việc này còn có cái lợi khác, tức là Tào Tháo còn có vô số nhân

               tài có lợi hơn bất kỳ ai khác. Với danh nghĩa của chính phủ trung ương, Tào
               Tháo có thể có được vô số những người hiền minh thậm chí là chiêu nạp
               nhiều người đến đầu hàng, đều là những người hy vọng được vì nước vì dân,
               và chỉ có đến chỗ Tào Tháo mới tỏ rõ được quang minh chính đại, danh chính
               ngôn  thuận.  Đây  cũng  là  một  trong  những  nguyên  nhân  Lưu  Bị  và  Tôn
               Quyền phân biệt Tào Tháo và Hán thất, coi Tào Tháo là “Hán tặc”. Nhưng dù
               thế nào đi nữa, thì về mặt này, Tào Tháo xúng đáng hơn nhiều người khác.

               Bởi vì ra sức vì hoàng đế xứng đáng hơn ra sức vì chư hầu, và ra sức vì
               hoàng đế có khác gì ra sức vì Tào Tháo. Ít ra, Tào Tháo có thể gia quan tiến
               tước cho số nhân tài của mình với danh nghĩa hoàng đế, với bổng lộc của đất
               nước. Quan vị là của đất nước, nhân tài là của mình, Tào Tháo làm khá gọn
               cuộc mua bán này.

                  Tóm lại, sau khi đưa hoàng đế về huyện Hứa, Tào Tháo bước lên một nấc
               thang mới. Tào Tháo có đủ nguồn nhân lực có đủ vốn liếng về chính trị. Tào
               Tháo một tay giơ cao ngọn cờ chính nghĩa để ủng hộ Hán thất đế hiệu triệu
               thiên hạ, hiệu lệnh chư hầu, nghiễm nhiên trở thành chúa cứu thế của vương

               triều  Đại  Hán;  một  tay  khác  lại  len  lén  rút  dao  từ  sau  lưng  và  ra  tay  cực
               nhanh. Tào Tháo muốn bằng ngọn đao đó để đạp bằng bốn biển, thống nhất
               chín châu. Vậy, Tào Tháo có được thuận lợi không?
   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87