Page 84 - Phẩm Tam Quốc
P. 84

Tháo nhất) và một đứa cháu là Tào An Dân, đều phải chết trận, Tháo cũng bị

               trúng tên, suýt phải mất mạng.
                  Giả Hủ mưu sĩ của Trương Tú là người vạch kế hoạch cụ thể hành động
               mưu phản lần này. Giả Hủ tự Văn Hoà, người Vũ Uy, nghe nói là loại nhân
               vật như Trương Lương, Trần Bình, thậm chí còn được gọi là kỳ tài, quái tài,

               quỷ tài số một thời đại Tam quốc. Tự của Giả Hủ là “Văn Hoà” và “sứ mạng
               lịch sử” của Văn Hoà lại là “loạn võ” (đây là phát hiện của nhà văn Chu
               Trạch Hùng). Tam quốc chí. Giả Hủ truyện có ghi lại tường tận những câu
               kết “loạn võ” trước kia. Ví như việc Lý Thôi và Quách Dĩ uy bức hoàng đế,
               đất nước hỗn loạn, cũng là nghiệp chướng của Giả Hủ. Sau khi Đổng Trác bị
               Vương Doãn và Lã Bố đâm chết, Lý Thôi và Quách Dĩ thấy đại thế đã hết

               đâm thối chí, chán nản, chuẩn bị giải thể đội ngũ, theo đường tắt trở lại quê
               nhà. Giả Hủ liền ngăn hai người lại, sao các vị lại “bỏ quân ra đi một mình”,
               một viên đình trưởng nhỏ nhoi cũng có thể bắt hai vị về quy án. Chi bằng tập
               hợp  đội  ngũ,  đánh  thẳng  về  Tràng  An,  báo  thù  cho  Đổng  Trác.  Việc  mà
               thành, hai vị có thể “phụng đất nước để đánh thiên hạ”; việc không thành, hai
               vị bỏ chạy cũng chưa muộn! Lý Thôi và Quách Dĩ nghe có lí, liền đánh trở
               lại, kết quả đất nước, hoàng đế và nhân dân lại gặp hoạ. Có điều, Giả Hủ

               cũng là người hiểu rõ về mình. Lý Thôi, Quách Dĩ muốn phong hầu cho Giả
               Hủ, Giả Hủ nói, “Là kế cứu mệnh, chứ công lao gì đâu?” rồi từ chối không
               nhận. Lý Thôi và Quách Dĩ lại bái Giả Hủ là Thượng thư bộc xạ, Giả Hủ lại
               nói, “Hủ không chuộng hư danh, chẳng cần ai phải phục. Nay nếu vì cái danh
               cái lợi thì đất nước này sẽ ra sao”, kết quả là Lý Thôi và Quách Dĩ vừa kính

               trọng lại vừa sợ Giả Hủ. Về phần mình, Giả Hủ tự biết là có tội ác trầm trọng
               nên đã chế ngự được nhiều tội ác của hai người kia, bảo vệ được không ít đại
               thần, coi như lấy công chuộc tội!
                  Sau khi thiên tử rời khỏi Tràng An, Giả Hủ liền từ quan, và lọt vào trong

               quân của Trương Tú, Tú lấy phận là hậu bối để tạ lễ. Trương Tú chuẩn bị
               đánh lại Tào Tháo, Giả Hủ đã lập kế hoạch giúp. Theo chú dẫn Ngô thư của
               Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí. Trương Tú truyện, lúc đó Trương Tú theo
               kế sách của Giả Hủ, nói với Tháo là quân lính cần di động một ít, nhưng thiếu
               xe cộ, tải trọng nặng, xin được phép để binh sĩ mặc giáp, tay được cầm giáo.
               Tháo không nghi ngờ gì, nên đã đồng ý. Kết quả là khi binh lính của Trương

               Tú ngang qua doanh trại của Tào Tháo, chúng liền xông vào tập kích. Tháo
               trở tay không kịp, đành phải tháo chạy.
                  Qua lần thảm bại này, Tào Tháo không đổ lỗi cho người khác, không truy
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89