Page 83 - Phẩm Tam Quốc
P. 83

§8. QUỶ SAI THẦN KHIẾN

                  Sau khi Tào Tháo nghênh đón thiên tử và dời đô về huyện Hứa, đã có được
               nguồn nhân lực và vốn liếng chính trị to lớn. Thế là Tào Tháo một tay giương

               cờ, một tay rút đao, lấy đó để hiệu triệu thiên hạ, hiệu lệnh chư hầu, đạp bằng
               bốn biển, thống nhất chín châu, Làm được như vậy không phải dễ và không
               thể hoàn toàn thuận lợi. Trong cuộc đấu tranh gian khổ và khốc liệt đó, đã
               mấy lần suýt nữa toàn quân thua to, Tào Tháo phải chết sớm. Vậy, nguyên
               nhân  gì  khiến  Tào  Tháo  có  thể  chuyển  nguy  thành  an,  chuyển  bại  thành
               thắng, và lại có ai được quỷ thần sai khiến đến bên cạnh, giúp đỡ Tào Tháo
               trong lúc có tính quyết định đó?

                  Phần trên chúng ta đã nói, vào năm Kiến An năm đầu (năm 196) thời Hán
               Hiến đế, Tào Tháo làm được hai việc lớn, một là nghênh đón thiên tử, dời đô
               về huyện Hứa, hai là thực thi chế độ đồn điền. Việc trước khiến Tào Tháo có

               được ưu thế về mặt chính trị (Phụng thiên tử để lệnh kẻ chưa thần phục), việc
               sau khiến Tào Tháo được bội thu về mặt kinh tế (có hàng trăm vạn đấu thóc).
               Người người hướng về vị thiên tử đã được no đủ ở Hứa Đô, rất nhiều người
               đã đến nhờ cậy Tào Tháo. Ngay cả Lưu Bị lúc còn chưa thể hiện được gì,
               cũng đã cùng Quan Vũ, Trương Phi, chạy tới. Thế là, với cái vốn chính trị
               hùng hậu, nhân tài đông đúc, lương thực sung túc, Tào Tháo bắt đầu cuộc
               chinh phạt của mình.

                  Lúc đầu có nhiều thuận lợi đặc biệt. Tháng giêng năm Kiến An thứ II (năm
               197), Tào Tháo nam chinh, Trương Tú cát cứ ở Uyển Thành (nay là thị trấn

               Nam Dương, Hà Nam) đã phải ra hàng. Lúc này cách lúc Tào Tháo thực hành
               chiến lược “Phụng thiên tử để lệnh kẻ chưa thần phục” chưa đến vài tháng.
               Vừa rút dao ra, quân không phải đổ máu đã giành được thắng lợi, Tháo có
               phần tự mãn, hành vi cử chỉ có phần tuỳ tiện thiếu thận trọng hơn. Theo chú
               dẫn  Phó  tử  của  Bùi  Tùng  Chi  trong  bản  chính  Tam  quốc  chí.  Trương  Tú
               truyện, lúc đó Tào Tháo đã làm hai việc không nên làm, một là cưỡng ép
               thím của Trương Tú (tức là vợ của Trương Tế) làm thiếp, Trương Tú cảm
               thấy  nhục  nhã  (Tú  rất  hận);  hai  là  lôi  kéo  Hồ  Xa,  bộ  tướng  luôn  ở  cạnh

               Trương Tú, Trương Tú cảm thấy bị uy hiếp (nghi rằng Thái tổ muốn để tả
               hữu giết mình). Nghe nói Trương Tú bất mãn, sợ có điểu bất trắc, Tào Tháo
               có ý muốn giết Trương Tú (Thái Tổ nghe Tú không vui, liền có mật kế giết
               Tú), nhưng không biết vì sao tin tức đã bị lộ (kế lộ). Thế là Trương Tú liền
               làm phản, trong lúc không kịp đề phòng, Tháo đã bị đánh đến tơi bời. Con cả

               là Tào Ngang (người mà Tháo ưng ý nhất), mãnh tướng Điển Vi (gần gũi Tào
   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88